Bài văn tả người
Đoạn văn mẫu số 1: Tả mẹ
Mẹ có dáng người thanh mảnh. Khuôn mặt mẹ luôn rạng rỡ với nụ cười ấm áp, đôi mắt sáng như sao. Mỗi khi nhìn vào mắt mẹ, em lại cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến. Tóc mẹ dài, loáng thoáng vài sợi bạc. Mẹ rất chăm chỉ và đảm đang. Mọi việc
trong nhà đều một tay mẹ làm hết. Mẹ thường kể cho em những câu chuyện về cuộc sống, dạy em bài học quý giá về tình yêu thương và sự sẻ chia. Khi em bị ốm, mẹ thức suốt đêm để chăm sóc, lo lắng cho em từng chút một. Em yêu mẹ nhiều lắm!
(Theo Uyển Ly)
Đoạn văn mẫu số 2: Tả anh trai
Anh Minh - anh trai em có dáng người cao lớn và vạm vỡ. Đôi mắt anh sáng, long lanh như những vì sao. Làn da bánh mật càng làm anh trông khỏe khoắn. Anh có sở thích chơi thể thao, đặc biệt là bóng đá. Chiều đến, anh Minh lại ra sân vận động cùng bạn bè tập luyện và thi đấu. Anh luôn sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ cho em mọi việc trong cuộc sống. Mỗi khi em gặp khó khăn, anh sẽ động viên em và giúp em tìm ra cách giải quyết.
(Theo Giang Anh)
Đoạn văn mẫu số 3: Tả cô giáo
Cô Lan có ngoại hình xinh đẹp với mái tóc dài óng ả. Nụ cười tỏa nắng càng tô thêm vẻ đẹp của cô. Cô rất thích mặc áo dài. Mỗi ngày, cô lại diện một chiếc áo dài khác nhau, trông vừa thanh lịch lại vừa gần gũi. Cô Lan dạy môn Tiếng Việt, mỗi giờ học của cô đều tràn đầy cảm hứng. Cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn khơi gợi cho chúng em tình yêu với môn học. Em còn nhớ có lần em bị ốm, cô là người đã đưa em xuống phòng y tế, ân cần chăm sóc em. Cô ở cùng em mãi đến khi bố mẹ em tới đón. Cô Lan thực sự là một người giáo viên tuyệt vời.
(Theo Thư Linh)
Đoạn văn mẫu số 4: Tả người lính hải quân
Chú Phúc có làn da ngăm đen vì nắng gió. Đôi mắt chú sáng ngời, toát lên vẻ nghiêm trang và mạnh mẽ. Chú mặc trên mình bộ quân phục áo trắng, quần xanh, nổi bật giữa nền trời và màu sóng nước. Chú thường tuần tra trên những con đường nhỏ, tay cầm súng, ánh mắt cảnh giác, quan sát xung quanh. Cuộc sống trên đảo tuy còn nhiều khó khăn, vất vả nhưng trên khuôn mặt chủ lúc nào cũng nở nụ cười tươi. Chú nói rằng, được bảo vệ biển đảo quê hương là niềm tự
hào lớn lao của chú.
(Theo Thu Giang)
Bài văn mẫu số 5: Tả bố
"Cho đưa cả tấm lưng gầy
Chở che con được tới ngày hôm nay.”
Thật vậy, bố luôn quan tâm, yêu thương và che chở cho em. Đối với em, bố là người đặc biệt nhất, là người mà em yêu mến nhất trong nhà.
Bố em có dáng người cao ráo, với làn da rám nắng do làm việc ngoài trời nhiều. Khuôn mặt bố góc cạnh cùng với đôi mắt sâu hoắm tạo nên nét nghiêm khắc, khó gần. Mỗi sáng, bố đều thức dậy sớm để chuẩn bị cho một ngày làm việc vất vả. Em thường thấy bố ngồi bên bàn ăn, nhâm nhi cốc cà phê, ánh mắt trầm tư nhưng lại nở nụ cười ấm áp khi nhìn thấy em. Bố làm nghề kĩ sư, nên đôi tay của bố có nhiều vết chai sạn. Chính đôi tay ấy đã tạo ra những công trình vững chãi, tạo nên mái nhà ấm áp cho bao gia đình. Mỗi khi có thời gian
rảnh, bố sẽ cùng em đi thả diều hoặc làm vườn. Thỉnh thoảng, bố lại kể cho em nghe câu chuyện về thời thơ ấu của bố. Được biết những khó khăn mà bố đã frải qua, em càng thương bố nhiều hơn.
Bố là nguồn động viên lớn lao, là chỗ dựa tinh thần vững chắc của em. Em rất tự hào về bố của mình.
(Theo Linh Anh)
Bài văn mẫu số 6: Tả bà nội
Em được lớn lên trong lời ru ngọt ngào của mẹ, trong sự dạy bảo nghiêm khắc của cha và trong cả những câu chuyện cổ tích của bà. Đối với em, bà nội là người luôn quan tâm và yêu thương em nhất nhà.
Bà nội em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, bà có dáng người nhỏ nhắn, Tuy tuổi đã cao nhưng bà vẫn nhanh nhẹn lắm. Khuôn mặt bà hiền hậu, với làn da nhăn nheo do thời gian nhưng ánh mắt bà vẫn sáng ngời, tràn đầy yêu thương. Mái tóc bà bạc phơ, nhìn như bà tiên trong truyện cổ tích. Mỗi sáng, em thường thấy bà dậy sớm, cùng mẹ chuẩn bị bữa sáng cho cả gia đình: nào phở, nào xôi, toàn những món ăn em thích. Bà rất thích làm vườn. Khu vườn nhỏ của bà luôn tràn ngập hoa cỏ, từ những bông hoa hồng rực rỡ đến những cây rau xanh mướt. Em thường cùng bà tưới cây, bà còn dạy em cách chăm sóc từng loại cây. Những buổi chiều bên vườn cùng bà là những khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong tuổi thơ của em. Bà kể chuyện rất hay. Mỗi tối, bà thường vuốt ve mái tóc em và kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Giọng kể ấm áp, truyền cảm của bà như đưa em lạc vào một thế giới khác li kì, đầy màu sắc.
Em yêu bà nhiều lắm! Những khoảnh khắc bên bà sẽ mãi là những khoảnh khắc đẹp nhất của em. Em hứa sẽ luôn ngoan ngoãn, học giỏi để bà vui lòng.
(Theo Hồng Thư)
Bài văn mẫu số 7: Tả em gái
Gia đình em có bốn người; bố, mẹ, em và Linh - em gái em. Linh là thành viên nhỏ tuổi nhất nên được cả gia đình yêu thương, che chở.
Linh năm nay sáu tuổi. Em có vẻ ngoài dễ thương với làn da trắng hồng. Đôi mắt Linh to tròn, sáng như hai viên bi ngọc. Mái tóc dài, đen nhánh của em thường được mẹ tết gọn gàng thành hai bím tóc, khiến em trông thật đáng yêu. Linh rất thích mặc những bộ váy xinh xắn, thường là màu hồng hoặc màu xanh mà em yêu thích. Khi em chạy nhảy, chiếc váy xoay tròn theo từng nhịp chân, bồng bềnh, nhìn em như một nàng công chúa nhỏ. Linh có nụ cười tươi, mỗi khi em
cười là những mệt mỏi của mọi người dường như tan biến. Không chỉ vậy, Linh còn rất thông minh và nhanh nhẹn. Em học giỏi, đặc biệt là môn Toán và Tiếng Việt. Mỗi khi có bài kiểm tra, em đều đạt điểm cao. Linh thường cùng đám trẻ trong xóm ra công viên gần nhà để chơi rồng rắn lên mây, bịt mắt bắt dê, Sự năng động và tinh nghịch của em luôn làm cho không khí xung quanh trở nên vui vẻ hơn rất nhiều.
Tình cảm giữa em và Linh rất khăng khít. Linh là niềm vui và là nguồn động lực trong cuộc sống của em. Em rất yêu quý em gái của mình.
(Theo Mai Thùy)
Bài văn mẫu số 8: Tả bạn thân
Trong cuộc đời mỗi người, chắc hẳn ai cũng sẽ có những người bạn luôn sẵn sàng lắng nghe, giúp đỡ chúng ta vượt qua những khó khăn. Em cũng có rất nhiều người bạn như thế. Trong đó, người mà em yêu quý nhất là Minh.
Em quen Minh trong một dịp về quê ngoại nghỉ hè. Minh trạc tuổi em, cậu có làn da bánh mật và nụ cười tươi tắn. Mái tóc đen dày luôn được cắt gọn. Minh rất thông minh và ham học hỏi. Em nghe bà ngoại nói rằng, cậu luôn đứng đầu trong các môn học, đặc biệt là môn Toán. Trên tường nhà cậu treo chi chít những tấm bằng khen. Điều khiến em ấn tượng nhất ở Minh là tính cách thân thiện, hòa đồng. Còn nhớ lần đầu gặp nhau, cậu đã chủ động bắt chuyện với em khiến em không còn cảm thấy lạ lẫm nữa. Cậu cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ bạn bè khi gặp khó khăn, từ việc giải bài tập đến những việc ngoài cuộc sống. Minh cũng rất yêu thích thể thao. Cậu ấy thường tham gia các hoạt động thể dục, thể thao trong xóm, đặc biệt là bóng đá. Mỗi khi có trận đấu, Minh luôn là người dẫn dắt đội, khích lệ tinh thần mọi người. Em còn nhớ có lần, chúng em cùng nhau tập luyện cho trận đấu bóng đá với trường khác, dù trời nắng gắt, nhưng Minh vẫn rất nhiệt huyết, khiến em cũng cảm thấy vui vẻ và hăng háii theo. Những ngày trước khi về thành phố, em và Minh cùng nhau xem phim, trò chuyện về những ước mơ và kế hoạch trong tương lai.
Em rất vui vì có một người bạn như Minh. Em mong sao hè đến thật nhanh, để lại được về quê và chơi cùng Minh.
(Theo Uyển Ly)
Bài văn mẫu số 9: Tả cô bác sĩ
Trong chuyến đi từ thiện cùng mẹ đến một vùng quê nghèo, em được gặp một cô bác sĩ trẻ tuổi đầy nhiệt huyết. Đó là cô Liên,
Cô Liên năm nay cô hai mươi tư tuổi. Cô có dáng người cân đối, đôi mắt to và sáng, ánh lên sự ấm áp, dịu dàng. Mái tóc cô đen mượt, cô thường buộc tóc đuôi ngựa gọn gàng. Cô Liên hay xuất hiện cùng chiếc áo bờ-lu trắng, đeo thêm khẩu trang y tế. Mỗi ngày, cô đều cùng mọi người đến thăm từng nhà để khám bệnh cho bà con. Hình ảnh cô cầm theo chiếc túi y tế lớn, bên trong là đầy đủ những dụng cụ cần thiết khiến em cảm nhận được sự tận tâm của cô với nghề. Cô ân cần hỏi han, động viên họ vượt qua khó khăn. Đặc biệt, cô Liên rất quan tâm đến người già và trẻ nhỏ. Cô cho rằng, họ là những người dễ gặp nhiều vấn đề sức khỏe nên cần được quan tâm nhiều hơn. Em rất thích cách cô chăm sóc bệnh nhân. Mỗi lần khám, cô đều ghi chép rất cẩn thận, tư vấn những phương pháp điều trị và cách chăm sóc sức khỏe cho hợp lí cho người bệnh. Với tấm lòng nhân hậu và sự tận tụy của mình, cô đã mang lại hi vọng cho nhiều gia đình nghèo khó. Nhìn cô làm việc, em cảm nhận được giá trị của tình yêu thương và sự sẻ chia - điều mà cô đã mang đến cho những người xung quanh.
Cô Liên là hình mẫu lí tưởng cho em noi theo. Cô chính là động lực để em cố gắng học tập, phấn đấu trở thành người có ích cho xã hội.
(Theo Hồng Thư)
Bài văn mẫu số 10: Tả về người hàng xóm
"Thân thương làng xóm láng giềng
Sẻ chia những lúc buồn phiền khổ đau.”.
Thật vậy, tình làng nghĩa xóm luôn là thứ tình cảm rất sâu sắc, đáng trân trọng. Ở cạnh nhà em có một bác hàng xóm tốt bụng mà em hết mực yêu quý.
Bác hàng xóm của em tên là Cúc, năm nay bác đã gần sáu mươi tuổi. Bác có vẻ ngoài hiền hậu, làn da ngăm đã lộ rõ những chấm đồi mồi. Mái tóc bác lấm tấm những sợi bạc, thường được búi gọn, tạo nên một vẻ đẹp quý phái. Đôi mắt bác sáng và ấm áp, lúc nào cũng ánh lên sự quan tâm và tình yêu thương. Bác sống một mình trong căn nhà nhỏ cạnh nhà em. Mỗi sáng, bác thường dậy sớm để tưới cây và chăm sóc vườn hoa trước nhà. Những chậu hoa đủ màu sắc từ hoa hồng, hoa cúc, hoa lan, đều được bác chăm sóc tỉ mỉ. Vườn hoa của bác không chỉ đẹp mà còn tỏa hương thơm ngát. Em vẫn nhớ mãi hồi nhỏ lần đầu em được qua nhà bác Cúc chơi, bác làm những chiếc bánh dứa nhỏ xinh, thơm ngọt dịu. Bác kể cho em những câu chuyện hài hước. Bác là người thích được chia sẻ. Bác luôn nói rằng, chia sẻ niềm vui là hạnh phúc lớn nhất. Bác Cúc quả là người phụ nữ ấm áp! Bác còn rất hay tham gia các hoạt động của xóm, từ việc dọn dẹp môi trường đến tổ chức các buổi gặp mặt.
Bắc luôn là người gắn kết mọi người lại với nhau, tạo nên một khu phố đoàn kết. Em rất yêu quý bác Cúc. Em mong rằng tình hàng xóm của gia đình em và bác sẽ ngày càng bền chặt.
(Theo Thư Linh)
Bài văn mẫu số 11: Tả cô giáo
Trong những năm tháng học sinh của tôi, cô giáo đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc nhất là cô Hà - giáo viên chủ nhiệm tôi năm lớp Năm. Cô không chỉ dạy dỗ tôi nên người mà còn như một người chị luôn cho tôi lời khuyên.
Cô Hà có vẻ ngoài thân thiện, nụ cười luôn nở trên môi cô. Dáng người cô thanh mảnh, mái tóc dài luôn được buộc gọn gàng. Đôi mắt cô sáng, ấm áp. Cô thường mặc áo dài. Những bộ áo dài thướt tha càng làm tôn thêm vẻ dịu dàng, thanh lịch của cô. Trong những tiết học trên lớp, cô vừa giảng bài, vừa kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện hấp dẫn. Cô thường khuyến khích chúng tôi tham gia thảo luận, chia sẻ ý kiến và cảm nhận của mình. Nhờ vậy, tôi đã học được cách diễn đạt suy nghĩ và cảm xúc của bản thân một cách tự tin hơn. Cô Hà cũng rất quan tâm đến học sinh. Mỗi khi tôi gặp khó khăn trong việc học, cô luôn sẵn sàng giúp đỡ, chỉ bảo tận tình. Cô không chỉ dạy chúng fôi kiến thức mà còn dạy chúng tôi cách sống, cách đối diện với thử thách. Một kỉ niệm đáng nhớ của tôi với cô là vào ngày Nhà giáo Việt Nam, cả lớp chúng tôi đã cùng nhau chuẩn bị một món quà bất ngờ cho cô. Khi cô nhận được món quà kèm những lời chúc mà chúng tôi viết, đôi mắt cô ánh lên niềm hạnh phúc. Cô ôm chầm lấy chúng tôi, giọng nói nghẹn ngào của cô khiến tôi cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến của cô. Giọt nước mắt hạnh phúc lăn trên gò má cô. Cô đã để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc như vậy đấy!
Dù thời gian có trôi qua, tôi vẫn sẽ mãi ghi nhớ hình ảnh của cô - một người giáo viên tận tâm với nghề. Cô đã để lại trong tôi những ấn tượng đẹp đẽ và những bài học quý giá mà tôi sẽ mang theo suốt đời.
(Theo Giang Anh)
Bài văn mẫu số 12: Tả chú lính cứu hỏa
Chủ nhật tuần trước, khi em đang ngồi xem tivi bỗng nghe thấy tiếng xe cứu hoả rất gần. Em chạy ra ngoài thì thấy tòa nhà đối diện đang bốc khói nghi ngút. Lúc ấy, chú lính cứu hỏa xuất hiện giữa khung cảnh hỗn loạn, hình ảnh của chú đã để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc.
Chủ có dáng người cao lớn, vạm vỡ. Đôi vai chủ rộng, khuôn mặt nghiêm nghị. Chú mặc bộ quần áo màu xanh đen có kẻ sọc nõn chuối. Trên đầu chú đội một chiếc mũ bảo hộ màu vàng, tay đeo găng trắng và đi ủng cao su đen. Đây là trang phục đặc trưng của lính cứu hoả. Khung cảnh hỗn loạn, chú nhanh chóng lao vào đám khói, tay cầm vòi phun nước, điều khiển dòng nước mạnh mẽ xối vào ngọn lửa đang bùng phát. Tiếng nước chảy, tiếng động cơ xe cứu hỏa và tiếng người hô hoán náo loạn, ồn ào nhưng chú vẫn bình tĩnh, tập trung vào nhiệm vụ. Chủ liên tục ra hiệu cho đồng đội, phối hợp nhịp nhàng để dập tắt lửa. Mặc cho khói bụi và sức nóng, chủ không ngừng di chuyển, tìm kiếm những người còn mắc kẹt bên trong. Sự can đảm của chú khiến em cảm phục. Khi mọi người đã an toàn, chú tiến vào đám cháy, kiểm tra một lần nữa. Đột nhiên, chú bước ra, ôm trên tay một chú cún con đang run lên vì sợ hãi. Chú đem bé cún trả cho chủ nhà, ai cũng mừng rỡ, vỗ tay hoan hô. Chú quả là một người hùng! Cuối cùng, khi ngọn lửa đã được khống chế, chú thở phào nhẹ nhõm. Khuôn mặt phủ đầy bụi bẩn, nhưng ánh mắt chú vẫn sáng rực, thể hiện niềm tự hào và vui sướng vì đã hoàn thành nhiệm vụ. Lúc đó, em mới nhận ra rằng, công việc của các chú lính cứu hỏa thật vất vả và nguy hiểm. Nhưng các chú vẫn luôn sẵn sàng hi sinh để bảo vệ tính mạng và tài sản của người dân.
Em vô cùng cảm phục chú và những người lính cứu hoả khác - những người hùng thầm lặng trong lòng em. Em sẽ luôn ghi nhớ hình ảnh của chú lính cứu hỏa ngày hôm ấy trong trái tim mình.
(Theo Uyển Ly)
Bài văn mẫu số 13: Tả người bạn em gặp khi đi du lịch
Mùa hè vừa rồi, em cùng gia đình đi du lịch biển Sầm Sơn, Ở đó, em được gặp một người bạn rất đáng yêu. Tuy chỉ mới gặp có mấy ngày nhưng chúng em đã có rất nhiều kỉ niệm đáng nhớ.
Cậu ấy tên là Hải. Hải năm nay khoảng mười tuổi. Cậu có dáng người nhỏ nhắn, gầy gò. Với làn da rám nắng và nụ cười tươi rói, cậu luôn khiến người khác phải ngoái nhìn. Hải thường mặc chiếc áo phông màu xanh và quần đùi tối màu. Cậu không thích đi dép, thích để chân trần chạy trên cát, để lại những dấu chân nhỏ,
xinh xắn. Em còn nhớ hôm ấy, khi em đang ngồi trên bờ biển, Hải đến gần và bắt chuyện làm quen. Cậu hào hứng kể về những trò chơi mà cậu thích, từ xây lâu đài cát đến việc lướt sóng. Đôi mắt cậu sáng rực lên khi nói về những cơn sóng lớn và chuyến phiêu lưu trên những chiếc thuyền đánh cá. Cậu rất yêu thiên nhiên và luôn tìm cách khám phá mọi thứ xung quanh. Chúng em nhanh chóng trở thành bạn bè. Hải hướng dẫn em xây lâu đài cát. Thật tuyệt vời, lâu đài cát Hải xây to lớn gấp hai, gấp ba những lâu đài cát em vẫn hay thấy. Đó là một toà lâu đài cát hoành tráng. Hải còn khéo léo dùng những vỏ sò và viên đá nhỏ để trang trí cho lâu đài, khiến nó trở nên lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời. Hải dẫn em ra biển, nơi những con sóng vỗ, chúng em cùng nhau nhảy múa trong làn nước mát lạnh. Cảm giác vui vẻ và tự do tràn ngập trong lòng em. Hải còn dạy em cách bắt những con sò nhỏ, con ốc móng tay. Sự lạc quan và năng lượng tích cực của Hải đã khiến cho những chuyến du lịch ngắn của em trở nên cực kì ý nghĩa.
Ngày cuối trước khi em về lại thành phố, Hải đã tặng em một hộp quà được làm từ vỏ sò, vỏ ốc tuyệt đẹp. Cậu nói rằng cậu đã gửi gắm tất cả những kỉ niệm đẹp mà chúng em trải qua vào món quà nhỏ này. Em cảm thấy thật ấm áp và xúc động. Trên đường về, em không thể nào quên hình ảnh của Hải với nụ cười rạng rỡ và ánh mắt tràn đầy sự nhiệt huyết.
Thời gian trôi qua thật nhanh, nhưng những kỉ niệm bên Hải sẽ mãi ở lại trong tâm trí em. Cậu không chỉ là một người bạn, mà còn là hình ảnh tuổi thơ vô tư và đầy niềm vui của em. Em hi vọng một ngày nào đó em sẽ có dịp gặp lại Hải, để cùng nhau khám phá thêm nhiều điều thú vị khác.
(Theo Quyền Quý)
Bài văn mẫu số 14: Tả nhân vật Pi-tơ Pắc-cơ trong phim “Người Nhện”
Em rất thích nhân vật Pi-tơ Pắc-cơ trong bộ phim "Người Nhện”. Cuộc sống của Pi-tơ đã thay đổi hoàn toàn khi anh có sức mạnh siêu nhiên do bị một con nhện cắn.
Pi-tơ có mái tóc nâu, đôi mắt sáng và khuôn mặt hiền lành. Anh thường mặc trang phục giản dị. Nhưng điều đặc biệt là khi trở thành Người Nhện, Pi-tơ khoác lên mình bộ đồ màu đỏ và xanh đặc trưng, với lô-gô hình con nhện lớn trên ngực. Hình ảnh Người Nhện lưới đi giữa những tòa nhà cao tầng luôn gây ấn tượng mạnh mẽ với em.
Điểm nổi bật ở Pi-tơ là sự tốt bụng và dũng cảm. Anh luôn sẵn sàng đối mặt với những kẻ xấu để cứu giúp người dân, bảo vệ thành phố. Pi-tơ cũng rất thông minh, anh thường sử dụng trí óc để giải quyết các vấn đề khó khăn. Dù có sức mạnh phi thường, anh cũng không bao giờ kiêu ngạo mà luôn nhớ rằng "sức mạnh lớn đi kèm với trách nhiệm lớn”
Nhân vật Pi-tơ Pắc-cơ giúp em hiểu ra rằng: bất kể ai cũng có thể trở thành anh hùng nếu họ có trái tim nhân hậu và ý chí mạnh mẽ.
(Theo Thư Linh)
Bài văn mẫu số 15: Tả nhân vật Hai Phượng trong phim “Hai Phượng”
Em đã từng được bố mẹ đưa đi xem rất nhiều bộ phim hay và thú vị. Mỗi bộ phim lại có một nhân vật chính tuyệt vời. Nhưng em vẫn ấn tượng nhất với nhân vật Hai Phượng - một người mẹ mạnh mẽ và quyết tâm - trong bộ phim cùng tên.
Hai Phượng có mái tóc ngắn và gương mặt cương nghị. Cô thường mặc trang phục giản dị nhưng luôn toát lên sự kiên cường và quyết tâm. Hình ảnh Hai Phượng trong những cảnh hành động, dũng cảm đối mặt với thử thách để cứu con gái luôn mang lại cảm giác hồi hộp và cảm động.
Điểm nổi bật ở Hai Phượng là tình yêu thương vô bờ bến dành cho con gái. Dù cuộc sống khó khăn nhưng cô không bao giờ từ bỏ, luôn bảo vệ và chăm sóc cho con. Sự hi sinh và lòng kiên trì, quyết tâm tìm ra con gái của Hai Phượng đã gây xúc động mạnh đến các khán giả, trong đó có cả em.
Tình mẫu tử trong cô là một sức mạnh vô hình, giúp cô vượt qua mọi trở ngại. Mặc dù Hai Phượng phải đối diện với nhiều khó khăn và nguy hiểm nhưng cô luôn giữ vững niềm tin và cuối cùng đã tìm được con gái của mình.
Nhân vật Hai Phượng không chỉ là hình mẫu của một người mẹ mạnh mẽ mà còn là biểu tượng của tình yêu và sự hi sinh. Hai Phượng sẽ mãi là nhân vật
mà em yêu thích nhất.
(Theo Mai Nhung)
Bài văn mẫu số 16: Tả nhân vật Sang trong phim “Bố Già”
Ông Sang - nhân vật chính trong bộ phim "Bố Già” - là một trong những nhân vật để lại cho em nhiều ấn tượng nhất.
Ông Sang có ngoại hình bình thường, với làn da sạm nắng và mái tóc bạc. Dù tuổi đã cao nhưng ông luôn tràn đầy sức sống và nhiệt huyết. Đôi mắt
của ông Sang rất ấm áp, thể hiện tình yêu thương của ông dành cho gia đình.
Ông Sang là một người cha tần tảo, luôn yêu thương, hết lòng vì con, không ngại khó, ngại khổ làm lụng vất vả để mong con có cuộc sống hạnh phúc. Ông làm nghề chạy xe ôm, vất vả và bận rộn suốt ngày. Nhưng dù bận đến đâu, ông cũng luôn dành thời gian cho các con, để lắng nghe và chia sẻ với chúng. Ông là người bạn, người thầy và cũng là người bảo vệ cho các con trong cuộc sống. Khi các con gặp khó khăn, ông luôn sẵn sàng ở bên, đưa ra lời khuyên và động viên.
Ông thường có những câu chuyện vui vẻ để kể cho các con, khiến không khí gia đình trở nên ấm cúng hơn. Tình yêu thương và sự hi sinh của ông chính là nguồn động lực lớn cho các con phấn đấu trong cuộc sống.
Qua hình ảnh của ông Sang, bộ phim "Bố Già” đã khắc họa một cách chân thực và cảm động về tình cha con, tình cảm gia đình. Ông Sang đã để lại trong lòng người xem những ấn tượng sâu sắc và nhắc nhở chúng ta hãy trân trọng, yêu thương những người xung quanh ta.
(Theo Thu Giang)
Bài văn mẫu số 17: Tả cô giáo
Nghề giáo là nghề được mọi người yêu quý, kính trọng. Em rất yêu quý các thầy cô giáo của mình, đặc biệt là cô Huyền - giáo viên chủ nhiệm lớp em.
Cô có dáng người nhỏ nhắn, mái tóc dài bồng bềnh, thướt tha. Nụ cười của cô tươi tắn, sáng như ánh ban mai. Cô Huyền luôn xuất hiện trên lớp với trang phục giản dị nhưng lịch sự. Giọng nói của cô truyền cảm, ấm áp. Cô luôn mang theo một nguồn năng lượng tích cực, khiến không khí lớp học trở nên vui vẻ. Cô Huyền rất tâm huyết với nghề. Những bài giảng của cô đều được chuẩn bị kĩ lưỡng với nhiều hình ảnh và ví dụ sinh động, giúp chúng em dễ dàng tiếp thu bài học. Cô không chỉ dạy chúng em về kiến thức trong sách vở mà còn dạy chúng em những bài học về đạo đức, về lòng nhân ái và sự kiên trì trong cuộc sống. Mỗi lần em gặp khó khăn trong học tập, cô đều động viên và hướng dẫn em tìm ra cách giải quyết, khiến em cảm thấy tự tin hơn.
Em sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng những bài học mà cô dạy. Cô như một ngọn đèn sáng dẫn đường cho em trong hành trình trưởng thành.
(Theo Uyển Ly)
Bài văn mẫu số 18: Tả thầy giáo
Em rất yêu quý thầy Long - người đã dạy em năm lớp Bốn. Thầy Long đã ba mươi lăm tuổi rồi, dáng người thầy hơi đậm. Thầy có nước da bánh mật, khỏe mạnh. Đôi mắt thầy luôn toát lên những ánh nhìn trìu mến với chúng em. Ấn tượng đặc biệt nhất về thầy trong em chính là thầy có một giọng nói ấm áp. Mỗi khi thầy giảng bài, giọng nói ấy thật truyền cảm, nhẹ nhàng và cuốn hút. Buổi sáng đến lớp, thầy hay đặt một bình trà ấm trên bàn, có lẽ bởi thói quen này, nên thầy đã luôn giữ cho mình giọng nói ấm áp. Những giờ học Toán của thầy chẳng bao giờ nhàm chán, khô khan. Sau mỗi tiết Toán, chúng em đều cảm thấy hiểu bài, sự thú vị của kiến thức, cũng vì sự hài hước, dí dỏm của thầy.
Dù đã lên lớp Năm, nhưng ấn tượng đẹp về thầy trong em vẫn còn đó. Em mong rằng thầy sẽ luôn thành công trong sự nghiệp trồng người của mình.
(Theo Hồng Thu)
Bài văn mẫu số 19: Viết đoạn văn tả đặc điểm ngoại hình hoặc tính tình, hoạt động của một người thân trong gia đình em
Bà ngoại của em năm nay đã 72 tuổi rồi. Bà hơi gầy, lại khá cao, nên trông rất mảnh khảnh. Lưng của bà hơi còng, nhưng đi lại vẫn rất nhanh nhẹn, chưa cần phải chống gậy. Tóc của bà dài đến giữa lưng, hơi mỏng, đã lấm tấm rất nhiều bạc. Bà thường kẹp tóc lại bằng một chiếc cặp nhỏ bằng bạc. Làn da của bà nhăn nheo, nhất là vùng quanh miệng và đuôi mắt. Mắt bà đã mờ, hơi đục, nên lúc xem tivi, đọc báo sẽ phải đeo kính lão. Bàn tay bà thô ráp, nhăn nheo, nhưng ấm lắm. Mỗi khi bà xoa đầu của em, là em lại cảm thấy thoải mái và sung sướng vô cùng.
Bài văn mẫu số 20: Viết đoạn văn tả hoạt động quen thuộc của một người lao động khi đang làm việc
Mỗi buổi sáng, khi thành phố còn đang chìm trong giấc ngủ, người lao công đã bắt đầu công việc của mình. Trong ánh sáng le lói của bình minh, bóng dáng của người lao công ấy trở nên quen thuộc với mọi người dân trong khu phố. Anh mặc bộ đồng phục màu xanh, đầu đội chiếc nón rộng vành, tay cầm chiếc chổi dài, miệt mài quét sạch từng con đường, từng ngõ hẻm. Động tác của anh đều đặn và chắc chắn, từ cách cầm chổi, đến cách quét và nhặt rác, mỗi động tác đều thể hiện sự chuyên nghiệp và tỉ mỉ.
Bài văn mẫu số 21: Viết đoạn văn tả một người thân trong gia đình em hoặc một người đã để lại cho em những ấn tượng tốt đẹp
Chú ấy là một người đàn ông trưởng thành với dáng người cao ráo và hơi gầy. Mái tóc của chú ấy có màu nâu nhạt, xoăn nhẹ bồng bềnh lãng tử - rất giống với tưởng tượng của em về những người nghệ sĩ. Khuôn mặt chú ấy góc cạnh và có sống mũi cao. Dường như chú ấy là một người con lai thì phải. Ấn tượng nhất là đôi mắt nâu sâu thẳm và chất chứa nỗi buồn của chú ấy. Khi chơi đàn piano, đôi mắt chú ấy nhìn về phía xa xăm vô định. Như là chú ấy đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình, mặc kệ tất cả những điều xung quanh. Những ngón tay của chú ấy nhảy múa trên phím đàn điệu nghệ đến khiến người xem phải trầm trồ. Tất cả khiến rằng chú ấy là một nghệ sĩ piano thực thụ. Dù chú không mặc bộ vest lịch lãm, không biểu diễn trên sân khấu rộng lớn thì cũng chẳng chút nào ảnh hưởng đến chú cả.
Bài văn mẫu số 22: Viết đoạn văn tả ngoại hình của một người bạn mà em quý mến
Hộ Trong lớp, Hòa là người bạn có vóc dáng nhỏ bé nhất. Cậu ấy chỉ cao 1m43 và nặng 39kg. Tuy thấp bé nhưng Hòa rất nhanh nhẹn, giống như một chú khỉ con vậy. Hòa có khuôn mặt trái xoan và nước da trắng. Đôi mắt của cậu ấy khá to, có màu nâu rất đẹp, nhưng lúc nào cũng phải ẩn sau cặp kính cận dày. Lông mày của Hòa nhạt lắm, nhưng vì cậu ấy để mái bằng che mất lông mày nên ít ai nhận ra. Mũi của cậu ấy hơi thấp, nhỏ và khuôn miệng cũng bé lắm. Nhưng khi ở trên gương mặt của Hòa thì lại tạo cảm giác hài hòa đến lạ. Tuy miệng bé và người nhỏ là thế, nhưng giọng của Hòa lại rất lớn và vang. Sự tương phản này tạo nên nét riêng khó mà nhầm lẫn với ai của cậu ấy.
Bài văn mẫu số 23: Viết đoạn văn tả hoạt động, tính cách của một người bạn mà em quý mến
Ở lớp, ai cũng khen Hoà hiền lành, dịu dàng. Quả thật đúng như vậy, suất mấy năm đi học, em chưa thấy cậu ấy lớn tiếng hay cãi nhau với ai bao giờ. Lúc nào Hoà cũng nói chuyện nhỏ nhẹ, đi lại từ tốn, trông như các tiểu thư đài các từ trong sách bước ra. Tuy trông thế thôi, nhưng cậu ấy rất nhiệt tình và tốt bụng. Hằng ngày ở lớp, bạn nào nhờ Hoà giảng lại các bài tập khó, cậu ấy đều đồng ý ngay. Các hoạt động tập thể của lớp, cậu ấy cũng năng nổ tham gia, dù việc có khó đến đâu cũng cố gắng hoàn thành. Tính trách nhiệm và hòa đồng đó khiến năm nào Hoà cũng được cả lớp bầu làm lớp trưởng. Ngoài giờ học, Hoà cũng dành nhiều thời gian giúp bố mẹ việc nhà. Cậu ấy còn thường vừa bán hàng tạp hóa cho gia đình, vừa học bài nữa. Bạn bè, thầy cô ai cũng quý mến Hoà vì tính thật thà, chăm chỉ đó.
Bài văn mẫu số 24: Viết bài văn tả một người thân trong gia đình em
Trong gia đình em, người mà em yêu quý và thân thiết nhất chính là anh trai của em. Anh là người rất vui tính và tốt bụng.
Anh tên là Tuấn. Dáng anh cao cao, ốm ốm với nước da ngăm ngăm. Anh có gương mặt trái xoan. Đôi mắt to tròn màu nâu đen với hàng mi cong vút. Với đôi mắt đẹp hút hồn ấy mà mẹ em bảo anh giống con gái. Anh chỉ cười hiền thôi. Anh có cái mũi dọc dừa và đôi môi hình trái tim lúc nào cũng căng mọng như thoa son. Bởi thế mà ai cũng nói nếu anh là con gái chắc sẽ hợp hơn.
Duy tim Vẻ ngoài là thế nhưng thực ra anh rất nam tính. Anh rất ga lăng với phái nữ và luôn giúp đỡ mọi người. Mỗi khi hư điện, rỉ nước hay muốn bắt thêm đèn trong nhà, anh đều làm được hết, không cần gọi thợ làm gì. Ngoài giờ làm, anh thường giúp bố trồng kiểng và dạy em học bài. Từ chữ cái đầu tiên cho đến những phép tính phức tạp như bây giờ, anh đều chỉ dạy em cẩn thận. Thành tích của em cũng vì thế mà càng ngày càng tốt hơn.
Ngoài công việc làm điện lạnh thường ngày, anh còn đi học thêm về sửa chữa xe máy cuối tuần. Bởi xe cộ là đam mê của anh. Thỉnh thoảng anh thường dắt em đi về miền tây quê mẹ, chỉ có hai anh em, đi câu cá, bắt chim. Anh còn luôn nhường nhịn những món ngon cho em ăn và dỗ dành mỗi khi em bị mắng.
Em thương anh trai của em lắm. Em ước gì anh mãi luôn vui vẻ và hạnh phúc và dồi dào sức khỏe để dạy em những điều hay lẽ phải. Em hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để trở thành người đa tài và có ích cho gia đình, xã hội như anh.
Bài văn mẫu số 25: Viết bài văn tả một người lao động đang làm việc
Anh Tạo là một công nhân xây dựng tại một công trường gần nhà. Vào một buổi sáng chủ nhật em được theo anh đến xem nơi đang làm việc.
Đây là công trường đang thi công xây dựng một ngôi nhà năm tầng. Mấy chục công nhân đang lao động khẩn trương trên một khoảng đất tương đối rộng. Góc này, mấy người đang trộn vữa, góc kia mấy người đang xếp gạch tiếp tế cho tổ dựng trong đó có anh Tạo. Anh có vóc người to lớn, khỏe mạnh, nước da sạm đen vì nắng. Anh đội chiếc nón nhựa màu vàng và mặc bộ quần áo “bảo hộ” màu tím than mới được phát; tay đi găng bằng vải bạt dày. Anh đứng vững trãi trên một giàn giáo, trước mặt là một bức tường dài xây dở dang, cao ngang thắt lưng. Dưới giàn bên phải anh là một xô vữa, bên trái là một đống gạch. Thoạt tiên, anh dùng dao xây xúc một ít vữa phủ đều lên hàng gạch trên cùng của bức tường. Sau đó, anh lấy tay trái nhặt lên một viên gạch đặt ngay ngắn lên chỗ mới trải. Rồi một tay anh giữ viên gạch, tay kia dùng dao xây gõ nhẹ vào nó. Cuối cùng, anh đưa dao gạt những chỗ vữa thừa ra ở các viên gạch. Chuyển sang hàng gạch khác, anh đặt viên đầu tiên so le với viên gạch ở hàng dưới. Đôi tay anh liên tục hoạt động một cách nhịp nhàng, khéo léo. Thỉnh thoảng, anh rút trong túi ra một chiếc dây dọi để kiểm tra độ thẳng của bức tường đang xây. Tay cầm đầu dây ngang tầm mắt, anh nheo mắt và mỉm cười, hài lòng với việc mình làm. Mặt trời càng lên cao, bức tường trước mặt anh lại càng cao thêm. Ánh nắng mỗi lúc một gay gắt, những giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt chữ điền của anh đang thi nhau rơi. Những tiếng cười nói rôm rả của mấy anh công nhân làm vơi đi nỗi vất vả trong công việc.
Em ngước nhìn bức tường anh đang xây cứ cao dần thêm mãi và nhìn anh với vẻ đầy thán phục.
Bài văn mẫu số 26: Viết bài văn tả một người bạn mà em quý mến
Bạn Hải là người bạn thân nhất của em ở lớp 5A1, em thích chơi với bạn Hải vì bạn Hải và em có rất nhiều sở thích chung
Bạn Hải có một vóc dáng cao lớn, tuy học cùng lớp và bằng tuổi nhau nhưng Hải đã cao hơn em nửa cái đầu. Hải có một bộ tóc ngắn và xoăn, bộ tóc xoăn ý là do Hải giống bố nên mới có bộ tóc xoăn tự nhiên như vậy. Bộ tóc xoăn đó của Hải rất hợp với khuôn mặt tròn của cậu ấy, nó khiến cậu ấy nổi bật và khỏe khoắn hơn.
Bạn Hải giỏi rất nhiều môn học không những thế bạn còn giỏi cả các môn thể thao. Vừa qua bạn đã là đội trưởng đội bóng đá lớp em tham gia giải bóng đá của trường, với thân hình cao lớn của mình, Hải dễ dàng lấy được bóng của các bạn đội bên, khi xảy ra va chạm Hải cũng rất bình tĩnh và vui vẻ làm hoà chứ không gây xích mích giữa hai đội. Không những thế, trong giải bóng đá vừa rồi em còn nhìn thấy ở Hải sự quyết tâm và bản lĩnh của một người chỉ huy khi hai đội phải đá luân lưu để tìm ra đội chiến thắng.
Em mong rằng tình bạn của em và Hải sẽ luôn khăng khít và bền chặt dù sau này có học cùng lớp hay không, em rất yêu quý bạn Hải.
Bài văn mẫu số 27: Viết bài văn tả một người đã để lại cho em những ấn tượng tốt đẹp
đất Ngày hôm qua, lúc cùng bố mẹ đi chơi ở công viên, em đã gặp một người nghệ sĩ đường phố. Dù đây là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng chú ấy đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc. Đại kh
Chú ấy là một người đàn ông trưởng thành với dáng người cao ráo và hơi gầy. Mái tóc của chú ấy có màu nâu nhạt, xoăn nhẹ bồng bềnh lãng tử - rất giống với tưởng tượng của em về những người nghệ sĩ. Khuôn mặt chú ấy góc cạnh và có sống mũi cao. Dường như chú ấy là một người con lại thì phải. Ấn tượng nhất là đôi mắt nâu sâu thẳm và chất chứa nỗi buồn của chú ấy. Khi chơi đàn piano, đôi mắt chú ấy nhìn về phía xa xăm vô định. Như là chú ấy đang chìm đắm trong thế giới của riêng mình, mặc kệ tất cả những điều xung quanh. Những ngón tay của chú ấy nhảy múa trên phím đàn điệu nghệ đến khiến người xem phải trầm trồ. Tất cả khiến em tin rằng chú ấy là một nghệ sĩ piano thực thụ. Dù chú không mặc bộ vest lịch lãm, không biểu diễn trên sân khấu rộng lớn thì cũng chẳng chút nào ảnh hưởng đến chú cả.
Mãi đến lúc về nhà, vẻ ngoại hình lãng tử và có chút gì đấy buồn bã của người nghệ sĩ piano đường phố kia vẫn khiến em nhớ mãi. Em rất mong sẽ được gặp chú ấy thêm lần nữa. Lúc ấy, em sẽ tiến lại và xin phép được biết tên của chú ấy.
Bài văn mẫu số 28: Viết bài văn tả một người em chỉ gặp một vài lần nhưng nhớ mãi
Trong cuộc sống chúng ta gặp rất nhiều người. Có những người chỉ gặp một lần thôi nhưng để lại cho chúng ta những ấn tượng sâu sắc không thể nào quên. Và cậu bé đánh giày em từng gặp trên đường là một người như thế – một người em mới chỉ gặp một lần nhưng ấn tượng về cậu bé ấy khiến em không thể quên được.
Vào một sáng thứ bảy, khi được ba mẹ cho ra ngoài ăn sáng, em đã gặp một cậu bé đánh giày. Cậu bé ấy người nhỏ nhắn, thấp hơn em hẳn một cái đầu, em đoán chừng cậu bé ấy cũng ít tuổi hơn em. Hôm đó, trời mới vào đông se se lạnh, nhưng cậu bé đó chỉ mặc độc trên người một chiếc áo thun mỏng cộc tay đã cũ mèm. Bên dưới mặc một chiếc quần ngố dài tới đầu gối để lộ đôi chân đen mà gầy gò. Bàn chân thì đeo đôi dép tổ ong, chắc cậu được ai đó cho lại vì nó to hơn hẳn so với size chân của cậu. Cậu bé có một khuôn mặt rất đáng yêu, nhưng có lẽ vì đi nắng nhiều nên da cậu đen cháy lại. Đôi mắt to và tròn, trong vắt như hòn bi ve. Gương mặt nhỏ lấm tấm những vết bẩn.
Nhưng điều khiến cho gương mặt cậu bé ấy thu hút ánh nhìn của em đó là bởi nụ cười tươi rói nở trên môi cậu. Em cảm nhận được sự yêu đời từ nụ cười đó của cậu. Mặc dù còn rất nhỏ đã phải ra ngoài bươn trải kiếm sống nhưng cậu bé ấy vẫn vui vẻ và hồn nhiên. Em thấy cậu bé đi tới các bàn ăn, hỏi từng người xem họ có muốn đánh giày không. Dù có người từ chối, nhưng cậu bé đó vẫn không tỏ ra khó chịu hay buồn bã mà vui vẻ đi sang bàn khác. Thấy vậy em quay ra bảo ba: “Ba ơi, giày ba bẩn rồi kìa. Ba nhờ cậu bé kia đánh giày hộ ba đi.” Ba em biết em muốn giúp cậu bé. Liền gọi cậu bé lại, nhờ cậu đánh giày. Khi thấy có người kêu đánh giày cậu bé ấy mừng lắm. Đôi mắt cậu đen sáng lung linh, và nụ cười trên môi như càng
tươi hơn.
Em rất thương cậu bé. Vì cậu bé ấy tuy còn nhỏ tuổi hơn em nhưng đã phải chịu nhiều khổ cực. Đáng ra tuổi của cậu bé đó phải được vui vẻ nô đùa và được chăm sóc. Nhưng thực tế cậu bé ấy lại phải ra đường, dãi nắng dầm mưa để có thể mưu sinh.
Về đến nhà hình ảnh của cậu bé nhỏ nhắn ấy vẫn in đậm trong đầu lúc này có một điều ước em sẽ ước tất cả trẻ em trên trái đất này đều được sống trong một tuổi thơ hạnh phúc mà không phải đi kiếm tiền sớm như vậy.
Bài văn mẫu số 29: Viết bài văn tả một người là nhân vật chính trong bộ phim hoặc vở kịch mà em đã xem
Trong bộ phim Cuộc đời của Chris Gardner, em đã được chứng kiến một nhân vật là biểu tượng của sự nỗ lực và ý chí quyết tâm. Chris Gardner là một người đàn ông bình dị, đầy nghị lực và ý chí mạnh mẽ, người đã vượt qua mọi khó khăn để tạo nên một cuộc sống tươi đẹp cho mình và con trai.
Gương mặt của Chris luôn ánh lên sự kiên cường, bất chấp vượt qua khó khăn. Bên trong đôi mắt của anh, em nhận ra niềm tin sáng rực. Dù đối mặt với những khó khăn tài chính và cuộc sống khắc nghiệt, anh vẫn không bỏ cuộc. Chris đã đặt mục tiêu của mình là trở thành một nhà môi giới chứng khoán thành công và cố gắng hết mình để thực hiện ước mơ đó.
Từng bước, Chris vượt qua những thử thách khó khăn. Anh không chỉ phải đối mặt với sự thất nghiệp và vô định về tài chính, mà còn phải chăm sóc cậu con trai nhỏ của mình một mình. Tuy nhiên, anh không bao giờ để cuộc sống đánh gục mình. Chris đã sử dụng mọi cơ hội để học hỏi, rèn luyện thêm kỹ năng và tìm kiếm cơ hội mới.
Chris không chỉ là người tự thân vượt qua khó khăn, anh còn mang trong mình tình yêu và sự quan tâm vô điều kiện đối với con trai mình. Dù trong hoàn cảnh nào, anh vẫn luôn cố gắng tạo ra những khoảnh khắc vui vẻ và đáng nhớ cho cậu con trai. Tình yêu gia đình và sự hy sinh của Chris trở thành nguồn động lực lớn để anh tiếp tục đấu tranh và không bao giờ từ bỏ.
Cuối cùng, Chris Gardner đã thành công trong việc thực hiện ước mơ của mình. Anh đã vượt qua mọi khó khăn, những thử thách không thể ngờ và đạt được thành công vượt bậc trong sự nghiệp. Nhân vật Chris Gardner là một minh chứng rõ ràng về sự quyết tâm, ý chí mạnh mẽ và lòng kiên nhẫn không biên giới. Cuộc sống của anh là một câu chuyện truyền cảm hứng, khuyến khích chúng ta không bao giờ từ bỏ và luôn theo đuổi ước mơ của mình, dù có khó khăn đến đâu.