Bài văn tả phong cảnh
Đoạn văn mẫu số 1: Tả dòng sông
Ở mỗi thời điểm trong ngày thì dòng sông lại ẩn chứa những vẻ đẹp riêng. Buổi sáng, khi ông mặt trời thức giấc, dòng sông sáng bừng lên dưới những ánh ban mai. Từng tia nắng vàng óng chiếu xuống mặt sông, sáng lấp loáng. Con sông như khoác lên mình một chiếc áo lụa đào của những cô thiếu nữ. Mặt sông in bóng của những tòa nhà nguy nga, diễm lệ, vang vọng từng âm thanh, hơi thở nơi thành phố quê em. Hai bên bờ sông, từng hàng dừa xanh nghiêng mình soi bóng, từng đàn chim chóc thì đua nhau ca hát như đón chào ngày mới.
(Theo Hồng Thư)
Đoạn văn mẫu số 2: Tả ao làng
Cái ao của làng em nằm ở ngay đầu làng. Ao khá rộng và to. Nước ao có màu xanh sẫm của lá cây và rêu phong. Trên mặt làn nước xanh ấy là những lá sen to, phủ kín một khoảng ao rộng. Cứ đến mùa, góc ao ấy lại trở thành một đầm sen tuyệt đẹp. Những đóa sen tươi hồng mọc lên như những đốm lửa nhảy múa giữa mặt ao. Hương sen thoang thoảng, thanh khiết lan toả khắp cả một góc làng, khiến ai đi qua cũng muốn nghỉ chân lại để cảm nhận mùi hương nhẹ nhàng, dễ chịu ấy.
(Theo Linh Anh)
Đoạn văn mẫu số 3: Tả cảnh biển Hòn Gầm
Biển Hòn Gầm rộng mênh mông không thấy bờ, Nước biển trong veo màu xanh thẳm. Ánh nắng mặt trời chiếu rọi xuống làm mặt biển lung linh hơn. Hạt cát lóng lánh và trong vắt như thủy tinh vậy. Trên bờ cát là những vỏ sò, vỏ ốc đầy màu sắc, nhiều hình thù trông rất đẹp. Mỗi thứ mỗi vẻ nhưng lại điểm tô cho nhau để tạo nên một bãi biển Hòn Gầm tuyệt đẹp.
(Theo Thu Giang)
Đoạn văn mẫu số 4: Tả cảnh biển quê em
Bãi biển quê em vô cùng rộng lớn. Dù nheo mắt như nào cũng chẳng thể nhìn thấy được bờ bên kia. Nước biển xanh biếc mà mát rượi. Mặt biển ồ ạt những con sóng tinh nghịch, rượt đuổi nhau dồn dập mãi vẫn không thấy chán
Chúng kéo nhau vào bờ, va vào bãi cát, vỡ tan ra thành những mảng bọt trắng xóa. Bờ cát vàng mịn màng dường như đang lấp lánh dưới ánh mặt trời. Tất cả tạo nên một khung cảnh đẹp mơ màng.
(Theo Thư Linh)
Bài văn mẫu số 5: Tả con suối
Tuổi thơ của em gắn liền với rất nhiều cảnh đẹp của quê hương. Nhưng cảnh vật gần gũi nhất với em vẫn là dòng suối nhỏ đầy ắp tiếng cười mỗi buổi chiều hè.
Buổi sáng, khi ông mặt trời thức dậy, dòng suối trông như một dải lụa đào thướt tha. Hai bên bờ, chim chóc đua nhau chuyền cành, ca hát như đón chào ngày mới. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt suối lấp loáng một màu nắng chói chang. Lúc này, làn nước óng ánh trông như một tấm gương khổng lồ. Trên bầu trời, những đám mây hối hả ghé ngang soi bóng. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em thường rủ nhau ra bờ suối nô đùa. Lúc này, dòng suối trở nên dịu dàng đến kì lạ. Một làn gió nhẹ nhàng thổi mang theo hơi nước mát lạnh lùa qua vai em. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh vắt qua ngọn tre làng, soi bóng xuống dòng suối lấp lánh. Mặt nước như được dát một lớp bạc lung linh, óng ánh. Trong cái yên lặng của không gian, em như nghe được tiếng thì thầm nói chuyện của hàng tre, tiếng vỗ nhẹ của từng gợn sóng xô bờ. Lúc này, em cảm thấy tâm hồn mình trở nên thoải mái biết bao.
Em yêu dòng suối như yêu người mẹ hiền. Hình ảnh dòng suối quê hương sẽ mãi mãi in sâu trong tâm trí em.
(Theo Giang Anh)
Bài văn mẫu số 6: Tả dòng sông
Mỗi người đều có những kỉ niệm đẹp gắn liền với quê hương của mình. Đối với em, có lẽ kỉ niệm đẹp nhất là những buổi chiều bên dòng sông Hương. Dòng sông ấy, theo lời kể của ông nội, được đặt tên bởi chúa Nguyễn Hoàng.
Thời gian sông đẹp nhất là vào những ngày hè. Buổi sớm, sông Hương được chiếu sáng bởi những tia nắng ban mai, trở nên lấp lánh lạ kì. Mặt trời mỗi lúc lên cao hơn, con sông như khoác lên mình một chiếc áo lụa đào của những cô thiếu nữ. Ánh nắng vàng nhạt chiếu xuống mặt nước, tạo nên những vệt sáng lung linh, huyền ảo. Thi thoảng, từng đàn cá tung tăng bơi lội, làm xao động mặt nước phẳng lặng.
Chiều tà, khi hoàng hôn buông xuống, dòng sông khoác lên mình chiếc áo đỏ rực. Mặt nước long lanh phản chiếu từng ánh hoàng hôn, tạo nên vẻ đẹp mê hồn. Những đứa trẻ chúng em thường tụ tập bên bờ sông, nô đùa, tiếng cười nói rộn rã vang vọng khắp cả một vùng quê.
Đêm về, khi ông mặt trời nhường chỗ cho ông trăng tỏa sáng, dòng sông lại khoác lên mình màu xanh biếc. Trên nền dòng sông, lấp lánh ánh trăng và muôn ngàn những vì sao đêm. Em thường cùng bà ra bờ sông hóng mát và nghe bà kể những câu chuyện cổ tích.
Em rất yêu sông Hương, nó sẽ luôn là những kí ức đẹp không bao giờ phai mờ trong tâm trí của em.
(Theo Hồng Mai)
Bài văn mẫu số 7: Tả cảnh biển Đà Nẵng
Một trong những địa điểm du lịch mà em yêu thích nhất là biển Đà Nẵng. Đà Nẵng là một trong những bãi biển tuyệt đẹp của mảnh đất miền Trung yêu dấu. Biển Đà Nẵng rộng lớn như chẳng thấy được điểm dừng. Bờ biển ở đây có bãi cát vàng ươm và mịn màng, khi vùi chân vào trong cát, em cảm giác như đang đang giẫm lên một chiếc gối êm ái. Nước biển thì trong xanh, mát lạnh. Những cơn sóng vỗ rì rào vào bờ, mang theo hơi thở mằn mặn của biển cả. Tiếng hàng dừa xì xào nghe thật vui tai. Chắc vì như vậy mà Đà Nẵng được công nhận là một trong những nơi có bãi biển đẹp nhất Việt Nam và là điểm đến lí tưởng để tận hưởng những giây phút tuyệt vời giữa mùa hè oi bức. Biển Đà Nẵng cũng có rất nhiều hoạt động thú vị. Người nằm tắm nắng, người xây lâu đài cát cực kì hoành tráng, người chơi bóng chuyền, người lại tạo dáng, chụp ảnh. Còn đám trẻ con chúng em thì chỉ thích chạy xuống biển, cảm nhận dòng nước mát lạnh bao quanh cơ thể mình. Ngoài bơi lội, em còn được bố mẹ cho trải nghiệm lặn ở bãi san hô. Em được ngắm nhìn những rạn san hô lấp lánh nhiều màu sắc, những loại cá nhỏ đầy hình dạng khác nhau đang bơi lội khắp nơi. Quả là một buổi trình diễn tuyệt vời dưới đại dương. Đây là trải nghiệm tuyệt vời nhất trong chuyến đi của em.
Bây giờ, mỗi khi nhớ về Đà Nẵng, lòng em vẫn luôn bồi hồi, bịn rịn, mong sao, có thể quay trở lại nơi đây thật nhanh.
(Theo Thư Linh)
Bài văn mẫu số 8: Tả quần đảo Hoàng Sa
Quần đảo Hoàng Sa là vùng lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc ta. Qua bộ phim "Ở nơi cửa ngõ Hoàng Sa”, em biết đến vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của nơi đây cùng với sự tần tảo, chịu thương chịu khó của người dân. Điều ấy khiến em luôn muốn được một lần đến thăm Hoàng Sa.
Trong bộ phim, Hoàng Sa trông như một viên ngọc quý giữa lòng biển Đông với những hòn đảo nhấp nhô giữa làn nước xanh biếc. Cát trắng trải dài, mịn như nhung. Nơi đây có rất nhiều các loài sinh vật như cua, sao biển, cá ngựa,... tạo nên một thế giới sống động và kì ảo dưới biển. Tuy chỉ xem qua màn ảnh, nhưng em đã phải trầm trồ bởi vẻ đẹp của nó. Vào buổi sáng, ánh nắng rực rỡ chiếu xuống, nhuộm vàng cả một vùng biển. Còn khi hoàng hôn buông xuống, bầu trời chuyển sang màu đỏ tím, khiến biển cả trở nên sâu thẳm, huyền bí hơn. Tiếng sóng vỗ rì rào như một bản giao hưởng bất tận, hòa quyện với tiếng chim hải âu kêu vang. Trên quần đảo Hoàng Sa còn có những ngọn hải đăng đứng sừng sững giữa biển khơi, như những người lính đang canh giữ biển đảo Tổ quốc. Các chú bộ đội hải quân ngày ngày canh giữ quần đảo. Các anh là những người anh hùng đã hi sinh tình cảm gia đình, bạn bè, để đến đây làm nhiệm vụ canh giữ vùng trời, vùng biển thiêng liêng của Tổ quốc.
Em mong rằng một ngày nào đó, mình sẽ được đặt chân đến quần đảo Hoàng Sa xinh đẹp này.
(Theo Linh Anh)
Bài văn mẫu số 9: Tả cánh đồng lúa chín
Mỗi độ cuối thu, em lại được hòa mình vào hương lúa chín. Vậy là, một mùa gặt nữa đang sắp đến! Với em, cảnh cánh đồng lúa quê hương là đẹp nhất
Khi nắng mai chiếu rọi xuống mặt đất, cây lúa cũng bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Mặt trời nép sau đỉnh núi, tỏa ánh dương rực rỡ. Những hạt sương mai đọng lại trên lá lúa lấp lánh như những viên ngọc. Cánh đồng rực rỡ một màu vàng trù phú. Phía xa kia, một vài bác nông dân đang đi thăm lúa.
Chiều chiều, sau khi đi học về, những đứa trẻ hàng xóm gần nhà ùa nhau ra đồng, hò hét nhau, thi thả diều. Trên bầu trời rộng lớn, những cánh diều mềm mại cứ bay, bay cao, bay xa mãi. Dưới mặt đất, cánh đồng lúa ngả màu vàng xuộm. Những bông lúa đã nặng trĩu, chỉ đợi người nông dân đến gặt.
Khi ánh dương dần buông xuống, nắng chiều đã dịu mát hơn, đám trẻ chúng em men dọc theo cánh đồng, ngước lên bầu trời hồng, dõi theo những cánh diều. Rồi đến khi trời dịu, chúng em ngả đầu xuống bãi cỏ, nhìn trời, thư giãn.
Cánh đồng lúa đã ôm trọn tuổi thơ của em như vậy. Và đó sẽ là những kí ức đẹp, êm đềm mà em mang theo suốt quãng đời sau này.
(Theo Mai Thùy)
Bài văn mẫu số 10: Tả núi Trầm
Núi Trầm quê em là một địa điểm tuyệt đẹp, mang vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của thiên nhiên.
Đứng từ xa nhìn lại, núi Trầm hiện lên với những đỉnh núi nhấp nhô, xanh mướt. Mỗi buổi sáng, khi ánh nắng mặt trời ló dạng, những tia sáng đầu tiên chiếu rọi lên vách đá, tạo nên một khung cảnh lung linh, huyền ảo. Sương mù lúc bấy giờ vẫn còn bảng lảng, như một lớp áo mỏng che phủ, khiến cho núi Trầm trở nên bí ẩn và quyến rũ. Đi bộ lên đỉnh núi, em cảm nhận được không khí trong lành, mát mẻ. Tiếng chim hót líu lo hòa quyện cùng tiếng gió thổi khiến lòng em trở nên vui vẻ theo. Đến đỉnh núi, em được chiêm ngưỡng toàn cảnh vùng quê bao la, với những cánh đồng xanh mướt, những ngôi nhà nhỏ xinh xắn và dòng sông uốn lượn như dải lụa mềm mại. Mọi người thường lên núi Trầm để thư giãn, cắm trại và ngắm cảnh đẹp.
Núi Trầm quê em là một món quà quý giá mà thiên nhiên ban tặng. Em rất tự hào vì quê hương em có phong cảnh tuyệt vời như thế.
(Theo Mai Nhung)
Bài văn mẫu số 11: Tả một cảnh ao hồ, sông suối ở quê hương em hoặc ở nơi gia đình em sinh sống
Một buổi chiều mùa hè, khi vừa tắt nắng, em cùng mẹ đi ra con suối nhỏ ở cuối làng để cùng gánh nước tưới những luống rau trồng trên bãi. Ngắm nhìn con suối dưới ánh hoàng hôn thật đẹp và thanh bình, khiến em cảm thấy quê hương mình thật tươi đẹp.
Con suối quê em chảy từ núi cao, băng qua cánh rừng rậm rồi chạy đoạn dài giữa đồng bằng rồi mới về đến đây, con suối chỉ dài chứ không to rộng, từ bờ bên này sang bờ bên kia chỉ rộng khoảng 20 mét, lòng suối khá sâu, đã nhiều người đi tắm ở đây cho rằng nơi sâu nhất của suối phải bằng chiều dài của hai người lớn, tuy nhiên hai bên bờ suối lại khá nông, mọi người hay lấy nước tưới rau ở đây. Con suối chảy giữa cánh đồng lại cách xa khu dân cư nên rất sạch sẽ, làn nước trong xanh, mát lạnh, vào ngày trời trong xanh có thể nhìn sâu xuống lòng suối có những cây rêu xanh và từng đàn cá bơi tung tăng. Thời điểm con suối cạn nhất mọi người thường ra đây câu cá, đi tắm mát, nước vừa sạch lại vừa trong xanh hòa mình với thiên nhiên. Hai bên bờ suối là những bãi trồng rau của mọi người, hàng rau xanh non mơn mởn, xa xa có đám hoa dại, cây cỏ lau, khung cảnh thật bình yên.
Em chỉ ước một lần được ngồi trên chiếc thuyền nhỏ đi dạo trên mặt con
để có thể cảm nhận được hết vẻ đẹp của con suối quê hương.
Bài văn mẫu số 12: Tả một cảnh biển đảo em đã được thấy tận mắt hoặc xem trên phim ảnh
Biển là một khung cảnh thiên nhiên vô cùng đẹp. Mỗi khoảnh khắc trong ngày, biển lại khoác lên mình những chiếc áo xinh đẹp khác nhau. Nhưng em thích nhất, vẫn là biển lúc hoàng hôn.
Hoàng hôn bắt đầu khi mặt trời bắt đầu lùi về cuối núi. Những tia nắng cuối của ngày tất cả chạy về nhà theo lời gọi của mặt trời. Cả vùng mây trời và mặt biển chuyển sang màu đỏ ối. Màu đỏ này không giống màu đỏ cam lúc bình minh đâu. Nó sẫm hơn và mang chút gì đó nặng nề hơn. Những cơn gió cũng thổi càng lúc càng mạnh. Hàng dừa cao cứ thế ngả nghiêng nghiêng ngả, tán lá vốn đã xác xơ nay lại càng xác xơ hơn nhiều. Dong tinh loại
Lúc này, nước biển chuyển sang màu xanh sẫm như đen tuyền. Những cơn sóng cũng chẳng thể nhìn rõ màu sắc. Chỉ đến khi chúng lao vào đến vỡ cát, vỡ tan thì em mới thấy. Nhưng sự hiện diện của chúng vẫn vô cùng mạnh mẽ qua âm thanh oàm oạp, rì rào ầm ĩ. Không khí mỗi lúc một lạnh lẽo hơn vì thiếu đi nắng ấm. Mặt cát bắt đầu ẩm ướt dần, không còn tơi mịn như lúc chiều vì sương dần buông.
Hoàng hôn tuy dài hơn bình minh nhưng cũng chỉ trong phút chốc. Ngắm nhìn hoàng hôn trên biển, luôn mang lại cho em cảm giác bình yên đến lạ kỳ.
Bài văn mẫu số 13: Viết bài văn tả một phong cảnh mà em thích (một cánh đồng, một công viên hoặc cảnh bình minh ở nơi em sống)
Buổi chiều đạp xe thong dong trên con đê bao quanh ngôi làng nhỏ của em, em đã được nhìn ngắm khung cảnh thiên nhiên vô cùng tuyệt đẹp, đó là hình ảnh cánh đồng lúa chín rộng mênh mông.
Qua Quê hương em là quê lúa Thái Bình, đi đâu cũng thấy lúa và ở đâu cũng nhìn thấy cánh đồng lúa, dọc con đê là những cánh đồng lúa trải dài ôm tới sát chân đề. Thời điểm này đang là lúc lúa chín, những cánh đồng theo thời gian nhuộm màu từ xanh sang vàng tươi và ngả màu vàng úa khi đã chín già. Chỉ cần nhìn màu sắc của cánh đồng lúa là có thể biết được các giai đoạn phát triển của cây lúa, rõ nhất là khi cả ruộng lúa nhuốm màu vàng ruộm, bông lúa vàng sẫm hạt căng bóng. Trên cánh đồng lúa rộng mênh mông kéo dài hàng cây số nhưng không có lấy một bóng cây nào khác.
Các ruộng lúa cũng bằng nhau đều tăm tắp, không có ruộng thấp ruộng cao, mà tất cả đều bằng phẳng giống như một thảm lông êm ái. Cánh đồng lúa rất lộng gió, vì không có nhà cửa hay cây cao che chắn, chính vì thế trẻ con thường thả diều nơi cánh đồng lúa, vừa chạy trên cỏ êm lại vừa nhiều gió.
Lúa chín tỏa ra một mùi hương rất đậm chất quê, mùi hương thoang thoảng len lỏi trong gió khiến ta có cảm giác thật trong lành, sảng khoái.
Bài văn mẫu số 14: Viết bài văn tả một cảnh đẹp ở quê hương em hoặc nơi em ở
Quê hương em là một vùng quê nhỏ và bình yên. Nhưng cứ mỗi dịp lễ là nơi đây lại rộn ràng tấp nập bởi du khách bốn phương đến ghé thăm. Nơi tạo nên sức hút ấy chính là bãi biển tuyệt đẹp mang tên bãi biển Đá Nhảy.
Đá Nhảy là một vùng biển rộng lớn và thoáng đãng. Cũng như những vùng biển khác, ở Đá Nhảy có bãi cát vàng mịn trải rộng, có dòng nước biển xanh trong vắt, mát lạnh, có những hàng cây xanh mướt mắt chạy dọc theo bờ cát. Nhưng chỉ như thế thì vẫn chưa phải là tất cả.
Du khách đến với bãi tắm Đá Nhảy còn là để chiêm ngưỡng bãi đá thú vị ở nơi đây. Dọc theo bãi cát vàng đến xuống dưới nước biển, là rất nhiều những tảng đá, mỏm đá với hình thù khác nhau nằm rải rác. Những tảng đá ấy tạo nên một thạch trận kì quái cho mọi người leo trèo, chụp ảnh. Chính chúng đã tạo nên sức hút kì thú cho vùng biển này.
Em rất yêu thích bãi biển Đá Nhảy của quê hương mình. Bởi nhờ nó mà quê hương em có một dấu ấn trong lòng du khách tứ phương, và nó cũng giúp cho kinh tế địa phương thêm phần phát triển hơn.
Bài văn mẫu số 15: Viết bài văn tả một danh lam thắng cảnh mà em đã có dịp đến thăm hoặc được biết qua sách báo, phim ảnh,...
Đất nước Việt Nam là một vùng đất nhỏ bé nhưng vô cùng xinh đẹp, trù phú. Từ Bắc chí Nam đâu đâu cũng là thắng cảnh, những cảnh sắc tự nhiên do mẹ thiên nhiên ưu ái ban tặng. Ở mỗi vùng miền, mỗi địa phương đều có những cảnh sắc riêng biệt, đẹp đẽ, một số còn trở thành những di tích nổi tiếng, được nhiều người biết đến và thu hút đông đảo niềm say mê tham quan không chỉ du khách trong nước mà còn cả những du khách đến từ rất nhiều nơi trên thế giới. Quê hương em có rất nhiều cảnh quan đẹp và kì vĩ, nhiều trong số đó đã được công nhận là di tích quốc gia, hay những thắng cảnh được đông đảo người Việt Nam công nhận như: Lăng Bác, Hoàng thành Thăng Long, chùa Một Cột, chùa Trấn Quốc... nhưng địa điểm mà em muốn giới thiệu hôm nay, đó chính là Hồ Hoàn Kiếm.
Hồ Hoàn Kiếm là một trong hai hồ lớn và nổi tiếng nhất của thủ đô Hà Nội, cùng với Hồ Tây. Hồ Hoàn Kiếm đã có từ rất lâu đời, cùng với dòng chảy hàng nghìn năm của lịch sử, cùng với bao nhiêu thăng trầm của đất nước Việt Nam nói chung, của nhân dân Hà Nội nói riêng, Hồ Hoàn Kiếm đã đồng hành cùng người dân trong suốt những năm tháng đầy khó khăn ấy, trở thành một nhân chứng cho bao chiến công. Vì vậy mà Hồ Hoàn Kiếm cũng là một trong những nhân tố góp phần làm đẹp hơn bản sắc văn hóa ngàn năm tuổi của kinh thành Thăng Long xưa, thủ đô Hà Nội ngày nay.
Hồ Hoàn Kiếm hiện nay thuộc địa phận của quận Hoàn Kiếm của thành phố Hà Nội, đây là hồ nước khá rộng, có diện tích vào khoảng mười hai héc ta. Hồ Hoàn Kiếm tiếp giáp với khu phố cổ gồm các phố nổi tiếng như: Phố hàng Ngang, hàng Khay, hàng Đào, hàng Bài... và nhiều đường lớn như đường Lương Văn Can, Tràng Tiền, bà Triệu. Hơn nữa, gần với Hồ Gươm là nhà hát Lớn Hà Nội, đây cũng là một danh lam vô cùng nổi tiếng thuộc địa phận của Hà Nội, vì vậy mà nếu có dịp đến thăm hồ Gươm, bạn còn có thể thăm thú ở những khu phố cổ, ở những địa danh cũng nổi tiếng và hấp dẫn không kém.
Xung quanh tên gọi của mình, Hồ Hoàn Kiếm xưa cũng từng thay đổi rất nhiều tên gọi khác nhau, đầu tiên có thể đến đó là tên hồ Lục Thủy, sở dĩ có tên gọi này bởi nước hồ ở đây xanh ngắt quanh năm, sau đó lại được gọi bằng cái tên Thủy Quân, tức là nơi dùng để duyệt binh, hay tên Tả Vọng, và cuối cùng vào khoảng thế kỉ mười lăm thì hồ chính thức được mang tên là Hồ Hoàn Kiếm.
Ngày nay, nước của Hồ Gươm vẫn xanh ngắt một màu như năm nào, lòng hồ rộng, nước chảy yên bình, quả là một cảnh quan tuyệt sắc, bên bờ hồ vẫn còn rất nhiều những cây cổ thụ lớn rủ bóng xuống lòng hồ, tạo nên vẻ thi vị, lôi cuốn sự say mê của không biết bao nhiêu người, đặc biệt là những người nghệ sĩ, những nhà văn, những nhà nhiếp ảnh đã tạo ra nhiều tác phẩm nghệ thuật độc đáo, mà đối tượng chính là khung cảnh của Hồ Hoàn Kiếm. Điều đặc biệt nữa, đó chính là tháp Rùa được xây nối giữa lòng hồ. Ghi nhớ sự kiện Rùa Vàng nổi lên đòi kiếm năm nào, người dân Hà Nội đã xây dựng lên tháp Rùa ở chính giữa của lòng sông.
Tháp Rùa có hình dạng như một cái tháp nhưng nhỏ bé hơn, trải qua bao nhiêu năm, dấu vết thời gian tuy để lại những vết ố, những đám rêu xanh nhưng tháp Rùa vẫn hiên ngang đứng sừng sừng, trong chiến tranh dù trải qua mưa bom bão đạn của quân giặc nhưng dường như những thứ thuộc về thần linh thường không dễ gì có thể phá bỏ. Câu chuyện về Rùa Vàng tuy chỉ là trong truyền thuyết, không ai có thể chắc chắn khẳng định là nó có thật. Nhưng trong lòng của Hồ Gươm có những cụ rùa đã sống hàng trăm năm, mà đối với người Hà Nội thì đó chính là biểu tượng của văn hiến, của linh thiêng. Cũng ở trên hồ còn có ngôi đền cổ vô cùng nổi tiếng, đó chính là đền Ngọc Sơn, để đến đền Ngọc Sơn phải đi qua một cây cầu, đó là cầu Thê Húc, tên Thê Húc mang ý nghĩa là nơi đầu tiên đón ánh nắng của ngày mới.
Chỉ bằng đôi ba lời giới thiệu thì không thể nói hết sự độc đáo và hấp dẫn của hồ Hoàn Kiếm.