Bài văn thuật lại một sự việc
Bài văn mẫu số 1: Em tham gia câu lạc bộ Tiếng Anh
Nghỉ hè, mẹ đăng kí cho em tham gia câu lạc bộ Tiếng Anh trong trung tâm em đang theo học. Em nhớ nhất là buổi sinh hoạt đầu tiên.
Buổi sáng hôm ấy, em dậy rất sớm. Sau đó, mẹ đưa em đến câu lạc bộ trong niềm hân hoan, phấn khởi. Khi chuẩn bị bước vào cửa, em đã thấy cô chủ nhiệm của câu lạc bộ đứng đợi sẵn. Còn có cả một số anh chị trợ giảng cũng hướng dẫn chúng em rất nhiệt tình. Em được một chị trợ giảng xinh xắn đưa vào chỗ ngồi. Khoảng tám giờ ba mươi phút, buổi sinh hoạt đầu tiên của câu lạc bộ bắt đầu. Đầu tiên, cô chủ nhiệm đã giới thiệu đôi nét về bản thân, về câu lạc bộ. Sau đó, các anh chị trợ giảng biểu diễn tiết mục văn nghệ để chào mừng những thành viên mới. Bài hát được biểu diễn là một bài hát tiếng Anh về mái trường thân yêu. Kết thúc phần chào hỏi,các thành viên trong câu lạc bộ đã có thời gian để làm quen với nhau. Mỗi thành viên sẽ tự giới thiệu đôi nét về bản thân bằng tiếng Anh. Buổi sinh hoạt kết thúc rất vui vẻ.
Đó là buổi trải nghiệm ấn tượng nhất với em. Qua ngày hôm đó, em đã học thêm được rất nhiều câu nói tiếng Anh và quen thêm các bạn mới.
(Theo Linh Anh)
Bài văn mẫu số 2: Em về quê ăn Tết
Mọi năm, nhà em thường ăn Tết trên thành phố. Nhưng Tết vừa rồi, bố mẹ đã cho em về quê ăn Tết với ông bà. Em cảm thấy rất vui và phấn khởi.
Em được theo bà đi chợ Tết. Khu chợ lúc nào cũng đông vui, náo nhiệt. Hai mươi bảy Tết, gia đình em cùng nhau gói bánh chưng. Mọi người trong gia đình vừa gói bánh, vừa trò chuyện thật vui vẻ. Sau đó, em cùng ông bà, các bác và bố mẹ cho bánh chưng vào nồi luộc rồi đợi cho đến khi bánh chín.
Đêm giao thừa, cả nhà cùng quây quần bên mâm cơm tất niên. Những món ăn truyền thống được bà và mẹ chuẩn bị vô cùng cầu kì và kĩ lưỡng. Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện vui vẻ. Không khí thật ấm cúng, thiêng liêng. Lúc đó em chỉ mong ngày nào cũng là Tết,
Đó là một trải nghiệm đáng nhớ, khiến em thêm yêu quê hương và gia đình của mình. Không chỉ vậy, em cũng thêm trân trọng những nét đẹp truyền thống văn hóa mà cha ông ta đã để lại đến tận bây giờ.
(Theo Hồng Thư)
Bài văn mẫu số 3: Em đi du lịch cùng gia đình
Hè vừa rồi, gia đình em đã có một chuyến du lịch đến Cửa Lò. Đó là phần thưởng mà bố mẹ dành cho em khi em đạt danh hiệu học sinh giỏi.
Vừa bước xuống xe, em đã choáng ngợp vì khuôn viên của khách sạn. Dường như em đang bước vào tòa lâu đài nguy nga, tráng lệ. Bố mẹ em vào làm thủ tục nhận phòng. Sau đó, cả nhà em đi lên phòng cất đồ đạc. Khoảng mười lăm phút sau, mọi người cùng nhau đi ăn trưa, rồi lại về nghỉ ngơi.
Khoảng bốn giờ chiều, cả nhà em đi tắm biển. Khi cả nhà đang đi trên đường thì tình cờ gặp bạn học cũ của bố em. Bố em đã rủ gia đình cô chú ấy cùng đi ra biển. Tất cả mọi người đều vui vẻ và phấn khởi. Ra đến biển, em hét lên vì sung sướng. Chao ôi! Em đứng trước một bãi biển rộng mênh mông. Nước biển xanh và trong vắt. Gió biển lồng lộng cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui fai. Bờ biển mỗi lúc một đông. Người lớn thích thú bơi lội dưới nước. Trẻ em thì nghịch cát, xây thành những tòa lâu đài tuyệt đẹp. Sau khi tắm biển xong, mọi người cùng nhau đi ăn hải sản nướng. Các món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển.
Chuyến du lịch của gia đình em kết thúc rất tốt đẹp. Em mong sẽ có thêm nhiều chuyến du lịch như vậy cùng với gia đình của mình.
(Theo Thu Giang)
Bài văn mẫu số 4: Em làm bánh Trung Thu
Chiều nay, em đã cùng các bạn trong lớp tham gia một hoạt động trải nghiệm rất đặc biệt. Đó là chúng em học cách tự làm bánh Trung Thu.
Chúng em di chuyển xuống nhà ăn của trường để thực hành làm bánh. Các nguyên liệu để làm bánh đã được các cô chú trong hội phụ huynh chuẩn bị.
Mỗi bạn được phát một chiếc tạp dề nhỏ để tránh làm bẩn quần áo. Sau khi mặc tạp dề và rửa tay sạch sẽ, chúng em bắt đầu đi làm bánh.
Đầu tiên chính là giai đoạn làm nhân bánh. Chúng em xây và nghiền đậu xanh ra để có một khối nhân lớn thơm ngon. Tiếp đó, chúng em chia khối nhân thành từng viên nhỏ và vo tròn.
Sau đó, chúng em cán dẹt bột vỏ bánh đã được cô giáo làm sẵn, rồi cho nhân vừa vo tròn vào giữa và tiếp tục vo tròn lại. Lần này, em làm được những "viên bánh” to tròn như nắm tay. Cuối cùng, chúng em sẽ tạo hình chiếc bánh. Mỗi bạn sẽ cho một "viên bánh” vào khuôn, ép thật chắc tay để bánh vừa khít với khuôn. Sau đó đẩy bánh ra ngoài là chúng em có một chiếc bánh rất đẹp.
Xong xuôi, cô giáo đem bánh vào nướng ở trong bếp ăn của trường, còn chúng em thì dọn dẹp sạch sẽ khu vực mình làm bánh. Tuy cô giáo không dặn dò, nhưng chúng em đều tự giác làm việc này.
Đến cuối buổi chiều, cô giáo mang vào lớp những chiếc bánh Trung Thu mà chúng em đã làm lúc chiều. Cầm chiếc bánh nhỏ trên tay, em vui lắm. Hoạt động trải nghiệm làm bánh Trung Thu chiều nay ở lớp rất thú vị và bổ ích.
(Theo Giang Anh)
Bài văn mẫu số 5: Em đi hái nấm
Cuối tuần vừa rồi, em đã cùng anh và di lên núi hái nấm. Đó thực sự là một trải nghiệm tuyệt vời mà em không bao giờ quên được.
Trước khi đi, em đã mặc một bộ quần áo dài tay, đeo một đôi ủng, một đôi găng tay, mang một cái sọt tre ở trên lưng và một cây gậy dài. Tất cả giúp bảo vệ em khỏi các loài sâu bọ có trong cỏ.
Gọi là núi, nhưng thật ra nơi hái nấm là một ngọn đồi thông nhỏ. Em đi cùng anh trai, còn dì thì đi hướng khác. Vừa đi, em vừa bắt chước anh, dùng gậy gạt nhẹ lá khô ra để tìm nấm. Đến nơi, em nhanh chóng tìm được một gia đình nấm lớn. Em liền ngồi xuống, hái nấm lên rồi cho vào giỏ. Sau đó, em và anh trai lại tìm được rất nhiều nấm. Đặc biệt, có cái còn to như bàn tay của anh khi xòe ra. Hết một buổi hái nấm, em đã thấm mệt và ra khá nhiều mồ hôi. Nhưng nhìn giỏ nấm đầy ụ của mình, em lại quên hết mệt nhọc và cảm thấy phấn khởi vô cùng. Tối hôm ấy, em được ăn món canh nấm và nấm xào do chính mình hải. Món ăn đó vẫn được mẹ nấu như ngày thường mà sao ngon lạ lùng. Trải nghiệm hái nấm ngày hôm ấy khiến em còn lâng lâng, sung sướng nhớ mãi thôi.
(Theo Linh Anh)
Bài văn mẫu số 6: Câu chuyện “Sự tích cây vú sữa"
Em đã được học, được đọc rất nhiều câu chuyện hay. Trong các câu chuyện đó, em thích nhất là câu chuyện "Sự tích cây vú sữa".
Chuyện kể về một cậu bé ham chơi. Một lần, bị mẹ mắng, cậu liền tức giận bỏ đi. Cậu la cà khắp nơi, chẳng nghĩ đến mẹ ở nhà. Đến một hôm, vừa đói vừa rét, cậu mới nhớ đến mẹ và tìm đường về nhà. Về nhà, cảnh vật vẫn như xưa, nhưng cậu bé không thấy mẹ đâu. Cậu gọi mẹ mãi, đến khi mệt rã thì ôm một cây xanh trong vườn mà khóc. Bỗng, cây xanh run rẩy. Các đài hoa bé tí trổ ra, nở trắng như mây. Sau đó hoa tàn, kết thành những quả căng mịn, rồi chín. Một quả rơi vào lòng cậu. Khi cậu ăn thử, một dòng sữa trắng trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ. Cậu nhìn lên tán lá. Lá một mặt xanh bóng, mặt kia đỏ hoe như mắt mẹ khóc nhòa đi. Cậu bé ôm lấy cây xanh và oà khóc. Cây xoà cành ôm cậu như tay mẹ âu yếm vỗ về. Loài cây này chính là cây vú sữa.
Câu chuyện trên đã để lại cho chúng ta một bài học sâu sắc về sự biết ơn công lao sinh thành của cha mẹ. Là một người con, chúng ta nên thấu hiểu sự yêu thương, hi sinh của cha mẹ. Chúng ta cần cố gắng trở thành một người con ngoan, hiếu thảo để bố mẹ vui lòng.
(Theo Linh Anh)
Bài văn mẫu số 7: Câu chuyện “Tấm Cám”
Em rất thích nghe bà kể chuyện. Những câu chuyện của bà đã đưa em đến với thế giới cổ tích nhiệm màu. Và trong các câu chuyện đã được nghe bà kể,
em thích nhất là câu chuyện "Tấm Cám”.
Câu chuyện kể về một nàng Tấm hiền lành, chăm chỉ và lương thiện. Cha mẹ Tấm mất sớm, Tấm sống với dì ghẻ và em kế. Hằng ngày, Tấm phải làm việc từ sáng đến khuya, mọi việc trong nhà đều do Tấm lo liệu hết. Ấy vậy nhưng Tấm vẫn hay bị dì ghẻ và em gái mắng nhiếc, chê trách.
Một hôm, dì ghẻ bảo hai chị em đi bắt tôm, bắt tép, ai bắt được nhiều hơn thì di thưởng cho một cái yếm đỏ. Tấm chăm chỉ lội dưới ao sâu và bắt được đầy một giỏ tôm, tép. Còn Cám ham chơi, mải hái hoa, bắt bướm nên trong giỏ chẳng có gì. Thế là, Cám liền lừa chị Tấm xuống ao tắm để đổ hết tôm tép của Tấm vào giỏ của mình. Đến khi Tấm lên bờ, thấy giỏ trống không, chỉ thừa một con cá bống nhỏ. Cô bật khóc nức nở. Bấy giờ, bụt bỗng hiện lên và hỏi vì sao Tấm khóc. Nghe xong chuyện của Tấm, bụt liền dặn Tấm mang con cá Bống về nuôi ở trong giếng, làm bạn hằng ngày với cô.
Từ đó, ngày nào Tấm cũng để phần cơm và mang ra giếng cho cá bống ăn. Cho đến một ngày, Tấm gọi mãi mà không thấy bống ngoi lên. Gọi mãi, gọi mãi thì có một khúc xương cá nổi lên. Thì ra khi Tấm đi làm, mẹ con Cám ở nhà đã gọi cá bống lên và ăn mất. Thấy xương cá bống, Tấm buồn khổ vô cùng và bật khóc nức nở. Lúc này, bụt lại hiện lên và an ủi Tấm. Bụt dặn Tấm hãy chôn xương cá bống xuống dưới chân giường ngủ của mình, cá bống sẽ bảo vệ Tấm.
Một thời gian sau, nhà vua mở hội kén vợ. Mẹ con Cám ăn mặc quần áo đẹp đẽ đi chơi hội, bắt Tấm ở nhà làm việc. Dì ghẻ trộn lẫn thóc và gạo với nhau, bảo Tấm phải nhặt riêng ra cho xong rồi mới được đi chơi hội. Nhưng thóc gạo nhiều quá, nếu Tấm nhặt xong thì fan hội mất. Đang lúc Tấm buồn khổ, bụt lại hiện lên và giúp Tấm. Bụt gọi chim sẻ đến nhặt thóc và gạo cho Tấm. Lại bảo Tấm đào xương cá bống lên. Từ trong hũ xương, một bộ quần áo đẹp tuyệt vời xuất hiện. Tấm vui vẻ cảm ơn Bụt và mặc quần áo đẹp đi trẩy hội. Khi đi qua một vũng lầy, Tấm vô tình làm rơi một chiếc hài và nhà vua đã nhặt được. Nhìn chiếc hài được thêu thùa tinh xảo, nhà vua tuyên bố ai đi vừa chiếc hài sẽ trở thành hoàng hậu. Mọi người hay tin liền thi nhau đến để thử hài, nhưng thử mãi mà chẳng ai đi vừa chiếc hài nhỏ nhắn này. Mãi đến lượt Tấm xỏ thử thì hài vừa như in. Nhà vua vui mừng tuyên bố sẽ lấy Tấm làm vợ và mở tiệc chiêu đãi ba ngày. Thế là cô Tấm lương thiện, tốt bụng đã có một mái ấm mới, có người yêu thương mình.
Em rất thích câu chuyện "Tấm Cám” này. Câu chuyện đã dạy cho em bài học rằng ở hiền ắt sẽ
gặp lành.
(Theo Linh Anh)
Bài văn mẫu số 8: Câu chuyện “Cây khế
Mỗi tối, trước khi đi ngủ, mẹ thường kể cho anh nghe những câu chuyện cổ tích thú vị. Câu chuyện mà em thích nhất và hay đòi mẹ kế cho nghe đi nghe
lại là câu chuyện "Cây khế”.
Câu chuyện "Cây khế” kể về hai anh em nọ, cho mẹ mất sớm, hai anh em chung sống cùng nhau. Đến khi người anh lấy vợ thì hai anh em chia gia tài. Người anh lớn tham lam chiếm l mọi tài sản cha mẹ để lại, chỉ đưa cho người em duy nhất túp lều và cây khế Mùa hè năm đó, cây khế ngọt cạnh túp lều của người em sai trĩu quả. Quả nào cũng to và ngọt lịm. Ngờ đâu khi đến ngày thu hoạch, từ đâu có một con chim rất lớn bay đến. Ngày nào, nó cũng ăn rất nhiều trái khế, khiến cây với đ trông thấy. Nhìn tình cảnh đó, người em tuy lo sợ nhưng vẫn quyết ra trò chuyện cùng chim. Chim đã hứa chở người em ra đảo lấy vàng để trả cho những quả khế mình ăn. Nhờ vậy, gia đình người em trở nên giàu có. Còn phía người anh, biết được ngọn ngành sự việc, hắn liền xin đổi gia tài lấy cây khế già. Thoạt đầu người em không đồng ý, nhưng do người anh nài nỉ quá nên đành chấp nhận. Mọi chuyện vẫn diễn ra y hệt như những gì xảy ra với người em. Chỉ khác là người anh tham lam đã may cái túi rất to và lấy thật nhiều vàng nên nặng quá chim không chở nổi và ném người anh rơi xuống biển sâu.
Qua câu chuyện trên, em đã học được một bài học đắt giá cho mình đó là: "Không nên tham lam và lười biếng giống như người anh”.
(Theo Quyền Quý)
Bài văn mẫu số 9: Câu chuyện “ Đi tìm mặt trời
Trong các câu chuyện đã được nghe, được đọc, em thích nhất là câu chuyện "Đi tìm mặt trời” . Ngày xưa, muôn loài sống trong rừng già tối tăm, ẩm ướt, không có ánh nắng mặt trời. Thế là gõ kiến được giao nhiệm vụ đến các nhà hỏi xem
ai có thể đi tìm mặt trời. Gõ kiến gõ cửa lần lượt từng nhà nhưng ai cũng mỏi việc, không đi được. Mãi đến nhà gà trống, gà trống liền nhận lời đi tìm mặt trời. Gà trống đi từ bụi mây lên rừng nữa, từ rừng nữa lên rừng lim, rồi lại từ rừng lim lên rừng chò. Đến chỗ cái cây cao nhất, gà trống liền đậu ở đấy chờ mặt trời. Nhưng, chờ mãi mà chẳng thấy mặt trời đâu. Nghĩ thương các bạn ở nhà sống trong bóng tối, gà trống liền cất tiếng gọi to: "Mặt trời ơi...”. Kì lạ thay, khi gà trống vừa dứt tiếng kêu thì sương dần tan đi, sao lặn xuống và mặt trời từ từ hiện ra. Mặt trời tỏa ánh nắng ấm áp xuống khu rừng và đính lên đầu gà trống một ngọn lửa hồng. Từ đó, mỗi khi gà trống cất tiếng gáy là mặt trời lại hiện ra chiếu sáng cho mọi người, mọi vật.
Câu chuyện "Đi tìm mặt trời” thật hay và hấp dẫn biết bao. Tuy trên đường đi tìm mặt trời gặp nhiều khó khăn, nhưng nhờ sự kiên trì và cố gắng không ngừng, cuối cùng gà trống đã tìm được mặt trời và mang ánh sáng đến cho muôn loài. Em rất yêu quý chú gà trống này.
(Theo Quyền Quý)
Bài văn mẫu số 10: Câu chuyện “Rùa và Thỏ”
Truyện ngụ ngôn đầu tiên mà em được đọc là truyện "Rùa và Thỏ”. Đây cũng là câu chuyện mà em yêu thích nhất.
Chuyện kể về một chú Rùa chăm chỉ và có ý chí. Vốn họ nhà Rùa lâu nay vẫn mang tiếng
chậm chạp. Nhưng chú Rùa này lại không chấp nhận dừng lại ở đó. Ngày nào chủ cũng chăm chỉ tập luyện chạy bộ để rèn luyện sức khỏe. Mặc khó khăn, vất vả chú vẫn kiên trì với mục tiêu của mình.
Một hôm nọ, có chú Thỏ vốn nổi tiếng chạy nhanh đi ngang qua chỗ Rùa tập chạy. Chú ta bật cười khoái chí, chê bai Rùa đang làm việc công cốc. Tức lắm, Rùa liền đòi chạy thi với Thỏ. Thỏ đồng ý ngay.
Cuộc chạy đua của cả hai diễn ra trong sự chứng kiến của cả khu rừng, Hầu hết con vật đều chê cười trước hành động của Rùa. Vì ai cũng biết Rùa thì chậm chạp còn Thỏ thì nhanh nhẹn. Sau tiếng còi của bác Gấu, hai con vật liền lao về phía trước. Chớp mắt, Thỏ đã chạy tít xa còn Rùa vẫn mới nhúc nhích một đoạn ngắn. Thấy vậy, Thỏ liền dừng lại dạo chơi, hái hoa bắt bướm rồi ngủ quên ở gốc cây. Trong lúc đó, Rùa vẫn cố gắng kiên trì tiến lên từng bước một. Đến lúc Thỏ tỉnh giấc thì Rùa đã đến sát vạch đích rồi. Lúc này dù Thỏ có vắt chân lên cổ để chạy thì cũng vô ích. Cuối cùng, Rùa chiến thắng cuộc đua trong sự chúc mừng hân hoan của tất cả mọi người.
Câu chuyện đã dạy cho em bài học về sự cố gắng và nỗ lực không ngừng nghỉ trong cuộc sống. Chỉ cần chúng ta không từ bỏ, thì chắc chắn sẽ đạt được ước muốn.
(Theo Giang Anh)
Bài văn mẫu số 10: Thuật lại giờ học môn Tiếng Việt
Trong các giờ học, em thích nhất là giờ học môn Tiếng Việt. Đặc biệt, tiết Tiếng Việt hôm nay chúng em còn được đóng vai nhân vật kể lại câu chuyện cổ tích.
Trước tiết học, các bạn trong lớp xếp lại bàn ghế theo từng nhóm, để lại khoảng rộng giữa lớp làm sân khấu để kể chuyện. Sau đó, mọi người tụm lại, tranh thủ ôn lại lời kịch để có thể trình diễn thật tốt. Mọi người tập trung đến mức, chẳng ai nhận ra cô giáo đã đứng ở cửa lớp từ lúc nào. Nhìn chúng em hăng say chuẩn bị cho tiết học, cô vui vẻ mỉm cười. Cô bước vào lớp gật đầu chào chúng em và tiết học chính thức được bắt đầu. Cô giáo chọn một chỗ ngồi cạnh chúng em, chứ không lên bục giảng như mọi khi. Tiếp theo, các nhóm sẽ lên kể lại câu chuyện theo thứ tự: nhóm một kể chuyện "Cô bé bán diêm”, nhóm hai kể chuyện "Thạch Sanh”, nhóm ba kể chuyện "Cô bé Lọ Lem” và nhóm bốn kể chuyện "Ba lưỡi rìu”. Mỗi khi một nhóm biểu diễn, cả lớp sẽ chăm chú quan sát. Nhờ vậy mà cả lớp em hiểu thêm về câu chuyện cổ tích được kể lại. Kết thúc tiết học, cả lớp em ai cũng vui vẻ và thích thú. Sau tiết học này, chúng em tự tin có thể hoàn thành tốt bài văn kể lại một câu chuyện cổ tích đã nghe, đã đọc rồi.
Tiết học Tiếng Việt ngày hôm nay diễn ra vừa vui vẻ, hào hứng, vừa giúp chúng em thêm đoàn kết và làm việc nhóm tốt hơn. Đây thực sự là tiết học Tiếng Việt tuyệt vời nhất của em.
(Theo Linh Anh)
Bài văn mẫu số 11: Thuật lại giờ học môn Toán
Em rất thích môn Toán học. Môn học này đã đem lại cho em các kiến thức bổ ích về những con số thú vị.
Cô giáo bước vào lớp với tà áo dài trắng thướt tha, duyên dáng. Sau đó, cô cho chúng em kiểm tra bài cũ, cô không gọi những bạn xung phong giơ tay mà lại chơi trò bốc thăm, nếu bốc trúng tên ai người đó sẽ lên trả bài
cũ. Cô khiến chúng em vừa hồi hộp, vừa lo lắng lại rất phấn khích. Cô giáo chủ nhiệm của chúng em dạy Toán rất hay và dễ hiểu, môn Toán khô khan khi được cô giảng giải lại trở nên cực kì hấp dẫn. Hôm nay cô dạy bài "Phép cộng và phép nhân”. Trong lúc cô giảng bài, cả lớp đều chăm chú lắng nghe. Cô dùng những ví dụ rất dễ hiểu để chúng em hiểu rõ hơn về phép cộng và phép nhân. Đến khi làm bài tập, chúng em ai cũng hăng hái xung phong lên bảng làm bài. Em cũng được cô gọi lên làm một phép tính nhỏ, nhưng em lại làm sai. Dù vậy, cô không hề phê bình mà lại động viên và khen ngợi em vì đã có tinh thần phát biểu xây dựng bài. Rồi cô giúp em chữa lại đáp án và giảng giải cho cả lớp lí do em làm sai. Em thấy vui lắm.
Tiết học kết thúc, cô giáo vui vẻ chào cả lớp, chúng em cảm ơn cô vì đã mang đến một giờ học sôi nổi, ý nghĩa và thú vị.
(Theo Uyển Ly)
Bài văn mẫu số 12: Thuật lại giờ học chia tay cô giáo
Chiều hôm nay, lớp em đã học tiết học cuối cùng với cô giáo chủ nhiệm trước khi cô nghỉ sinh. Đây là một tiết học rất đáng nhớ với em.
Khi tiếng trống vang lên, cô chậm rãi bước vào lớp học với vẻ mặt hơi buồn. Vì sau khi cô trở lại dạy học, chúng em đã lên lớp 5 và chẳng học cùng cô nữa. Để bầu không khí vui vẻ hơn, cả lớp chào cô thật to. Tiếp đó, cô giáo bắt đầu dạy chúng em bài tập đọc. Cô đọc mẫu trước, rồi gọi chúng em đứng dậy đọc theo. Hôm nay, bạn nào cũng mong được cô gọi. Kể cả cái Na, cái Bích vốn đọc rất yếu, sợ bị cô gọi cũng giơ tay xung phong. Bạn nào cũng cố gắng thể hiện thật tốt để được cô khen ngợi. Khi chỉ còn mười lăm phút nữa là hết tiết, ban đại diện hội cha mẹ học sinh bước vào, xin phép cô được tổ chức bữa tiệc chia tay nho nhỏ. Mỗi bạn lần lượt ôm lấy cô, chúc cô những lời chúc tốt đẹp. Ngày thường cô dạy mãi mới viết được vài câu văn, thế mà hôm nay bạn nào cũng chúc thật hay, thật dài. Nhìn mắt cô rơm rớm bởi niềm vui và sự tiếc nuối, chúng em cũng nghẹn ngào theo. Bỗng tiếng trống lại vang lên, báo hiệu tiết học kết thúc. Cô giáo vội ra hiệu cho chúng em trật tự. Cô dịu dàng nhìn cả lớp, căn dặn các bạn phải học tập chăm chỉ, thật ngoan ngoãn để cô giáo mới không phải phiền lòng.
Em cảm thấy rất buồn vì từ ngày mai sẽ chẳng được học với cô nữa. Các bạn khác ai cũng buồn như thế, nên giờ ra chơi, cả lớp im ắng lạ thường. Chờ lần tới khi cô đi dạy trở lại, em sẽ sang lớp của cô, để được ngắm cô thêm nhiều lần nữa.
(Theo Giang Anh)
Bài văn mẫu số 13: Buổi lễ chào mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam
Hàng năm, cứ vào ngày 19 tháng 11, trường em lại tưng bừng tổ chức buổi lễ chào mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam với sự tham gia của tất cả thầy cô giáo và các bạn học sinh trong trường.
Để chuẩn bị cho buổi lễ diễn ra thành công tốt đẹp, chúng em đã chuẩn bị các tiết mục rất kĩ càng. Các bạn đã quét dọn sân trường rất sạch sẽ. Từng hàng ghế dài đã được sắp xếp ngay ngắn. Buổi lễ chính thức bắt đầu trong sự hân hoan, háo hức và phấn khởi của cả thầy và trò. Đầu tiên là tiết mục văn nghệ của các em lớp 3A với bài hát "Bụi phấn”. Tiếp theo là lễ chào cờ trang nghiêm. Sau đó là lời tri ân của thầy hiệu trưởng gửi đến các thầy cô giáo. Tiếp đến là đại diện hội phụ huynh, đại diện nhóm cựu học sinh và học sinh các khối lần lượt lên phát biểu, cảm ơn các thầy cô. Ai ai cũng xúc động khi được gửi lời tri ân sâu sắc đến người cha, người mẹ thứ hai của mình ở trường. Cuối cùng là các tiết mục của thầy cô phối hợp với các em học sinh biểu diễn. Tiết mục nào cũng thật hay và ấn tượng. Đến 11 giờ, buổi lễ kết thúc trong niềm hân hoan và có chút tiếc nuối của cả thầy và trò. Tuy vậy, không ai rời đi ngay cả. Chúng em đã nán lại để chụp ảnh cùng với thầy cô và gửi tặng những bó hoa tươi thắm đến thầy cô, Buổi lễ rất ý nghĩa. Đây cũng là dịp để học sinh có thể nói những lời cảm ơn đến với thầy cô của mình. Em sẽ cố gắng học tập tốt để không phụ lòng các thầy, các cô.
(Theo Linh Anh)
Bài văn mẫu số 14: Buổi đi tham quan Bảo tàng lịch sử
Vừa rồi, trường em có tổ chức cho chúng em đến thăm bảo tàng chứng tích chiến tranh tại Thành phố Hồ Chí Minh.
Trước khi đi, chúng em được thầy cô giáo cho xếp thành hàng và ngồi đúng ghế của mình trên xe. Khi đi, sĩ cũng hào hứng. Đến nơi, chúng em được các anh chị hướng dẫn viên được tham quan từng địa điểm. Đến nơi nào, các anh chị cũng kể lại cho chúng em nghe những câu chuyện vô cùng xúc động. Sau khi tham quan xong, em mới thấy ý chí của ông cha ta kiến cường và bất khuất đến nhường nào. Chúng em cảm thấy rất biết ơn và trân trọng những gì ông cha đã hi sinh để chúng em có cuộc sống như ngày hôm nay.
Sau chuyến tham quan, chúng em có thêm nhiều kiến thức bổ ích. Chúng em vô cùng tự hào và biết ơn những người anh hùng dân tộc.
(Theo Uyển Ly)
Bài văn mẫu số 15: Tặng quà cho người mẹ Việt Nam anh hùng
Trường em đã tổ chức rất nhiều hoạt động tập thể. Nhưng em vẫn nhớ mãi hoạt động đến thăm và tặng quà cho những người mẹ Việt Nam anh hùng.
Vào chiều thứ Sáu cuối cùng của tháng 12, em cùng một số bạn khác có mặt ở văn phòng Đội để cùng thầy cô chia các đồ vật thành từng suất quà. Xong xuôi, trời cũng vừa chập tối nên chúng em vội vàng trở về nhà nghỉ ngơi. Sáng hôm sau, chúng em có mặt trên sân trường từ sớm để nhận nhiệm vụ. Em cùng hai chị lớp 5A và cô giáo chủ nhiệm, sẽ đến thăm nhà bà Linh ở phía cuối xóm. Bà có ba người con trai nhưng đều hi sinh trên chiến trường khi còn chưa kịp lập gia đình. Khi đến nơi, chúng em được ngồi tâm sự với bà và trao tận tay bà những món quà đã chuẩn bị từ trước. Sau đó, cô giáo ngỏ lời xin được giúp bà dọn dẹp nhà cửa, sân vườn để đón năm mới. Được bà đồng ý, mấy cô trò bắt tay vào việc ngay. Khi dọn dẹp xong xuôi, trời đã qua buổi trưa rồi. Nhìn không gian nhà cửa ấm cúng, sạch sẽ và sáng sủa hơn trước, bà Linh vui lắm. Bà ôm lấy cô giáo, rồi ôm cả chúng em vào lòng. Em cảm nhận được niềm vui sướng của bà qua từng cái vuốt ve dịu dàng trên mái tóc.
Trở về nhà sau một buổi sáng vất vả, tuy hơi mệt nhưng em vẫn vui và hạnh phúc lắm. Bởi bản thân đã làm được một việc ý nghĩa, góp phần thể hiện sự biết ơn và trân trọng của mình với những người mẹ Việt Nam anh hùng.
(Theo Quyền Quý)