Cảm thụ văn thơ

Bài làm mẫu 1: 

Bài thơ “Mẹ” là một sáng tác của Trần Quốc Minh gợi lại cho chúng ta biết bao cảm xúc yêu thương, trìu mến về mẹ. Bởi bất cứ ai trong số chúng ta đều lớn lên trong vòng tay của mẹ. Mẹ đã sinh ra và nuôi nấng ta khôn lớn từng ngày. 

Trong bốn khổ thơ cuối bài đã cho ta thấy nỗi vất vả của người mẹ. vì lo cho con được ấm no, được học hành, được hạnh phúc, mẹ đã không quản ngại những khó khăn thử thách trong cuộc sống. Tác giả đã khắc hoạ hình ảnh đó qua câu thơ: 

“Những ngôi sao thức ngoài kia 

Chẳng bằng mẹ đã thức vì chúng con.” 

Sao “thức” trên bầu trời cũng không bằng mẹ đã thức vì đàn con Hình ảnh so sánh đó đã giúp ta thấy được tình thương vô bờ bến của mẹ dành cho các con. Mẹ hiền là nơi nương tựa, là mải ấm, là ngọn gió” mát suốt đời của đàn con: 

“Đêm nay con ngủ giấc tròn 

Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.” 

Đi suốt một đời, người bên cạnh ta luôn có mẹ, là người ủng hộ ta dù ta có thể nào đi nữa. Chúng ta hãy luôn yêu thương mẹ thật nhiều nhé 

Bài làm mẫu 2:

Đề 1: Đọc bài thơ sau và nêu cảm nhận của em về bài thơ 

Khi trang sách mở ra 

Khi trang sách mở ra 

Khoảng trời xa xích lại 

Bắt đầu là cỏ dại 

Thứ đến là cánh chim 

 

Sau nữa là con trẻ 

Cuối cùng là người lớn. 

 

Trong trang sách có biển 

Em thấy những cánh buồm 

Trong trang sách có rừng 

Với bao nhiêu là gió. 

 

Trang sách còn có lửa 

Mà giấy chẳng cháy đâu 

Trang sách có ao sâu 

Mà giấy không hề ướt. 

 

Trang sách không nói được 

Sao em nghe điều gì 

Dạt dào như sóng vỗ 

Một chân trời đang đi. 

- Nguyễn Nhật Ánh 

Bài làm:

Bài thơ “Khi trang sách mở ra” của tác giả Nguyễn Nhật Ánh là một bài thơ rất hay, giúp các bạn nhỏ hình dung được những điều mới mẻ, thú vị có trong mỗi cuốn sách. 

Khi trang sách mở ra, trước mắt chúng ta là khung cảnh tuyệt 

đẹp nơi đó có người lớn, trẻ con vui đùa, có cỏ cây hoa lá hòa cùng với cánh chim bay trên bầu trời trong xanh. Thông qua những trang sách, bạn nhỏ có thể nghe thấy, nhìn thấy và cảm nhận được rất nhiều điều thú vị từ thế giới xung quanh như: biển, rừng, ao sâu, tiếng gió, tiếng sóng biển,... 

Mỗi cuốn sách là một bức tranh kì diệu về cuộc sống, chúng ta hãy chăm chỉ đọc sách và giữ gìn những cuốn sách đó thật cẩn thận nhé! 

Bài làm mẫu 3:

Đề 2: Em hãy viết một đoạn văn nêu lên cảm xúc của mình khi đọc bài thơ 

Cô giáo lớp em 

Sáng nào em đến lớp 

Cũng thấy cô đến rồi 

Đáp lời “Chào cô ạ!” 

Cô mỉm cười thật tươi, 

Cô dạy em tập viết 

Gió đưa thoảng hương nhài 

Nắng ghé vào cửa lớp 

Xem chúng em học bài. 

Những lời cô giáo giảng 

Ấm trang vở thơm tho 

Yêu thương em ngắm mãi 

Những điểm mười cô cho. 

- Nguyễn Xuân Sanh 

Bài làm:

Bài thơ “Cô giáo lớp em” như một trang nhật ký ghi lại tuổi thơ của các bạn nhỏ, giúp chúng ta thấy được tình cảm hồn nhiên trong sáng của học sinh dành cho cô giáo của mình. 

Ngay từ khổ thơ đầu tiên, dưới cái nhìn của học sinh nhỏ tuổi, cô giáo rất chăm chỉ, cần mẫn: 

“Sáng nào em đến lớp 

Cũng thấy cô đến rồi 

Đáp lời “Chào cô ạ!” 

Cô mỉm cười thật tươi,

Đáp lại lời chào của học sinh, cô đã “mỉm cười” chào lại các - em, chỉ một hành động nhỏ của cô cũng đủ cho các bạn học sinh - cảm nhận được sự yêu thương của cô. Không chỉ vậy, cô còn dạy các em từng nét chữ, giúp các em biết thêm nhiều điều thú vị. . Đáp lại tình cảm của cô giáo, các bạn nhỏ luôn trận trọng và biết ơn cô: 

 

Yêu thương em ngắm mãi 

Những điểm mười cô cho.” 

Trong tâm hồn trẻ thơ, cô giáo chính là người mẹ thứ hai luôn yêu thương, che chở và dạy dỗ các em trưởng thành. 

Bài làm mẫu 4: 

Đề 1: Nêu cảm nghĩ của em khi học bài thơ: “Cái trống trường em” 

của nhà thơ Thanh Hào. 

Cái trống trường em 

Cái trống trường em 

Mùa hè cũng nghỉ 

Suốt ba tháng liền 

Trống nằm ngẫm nghĩ. 

Buồn không hả trống 

Trong những ngày hè 

Bọn mình đi vắng 

Chỉ còn tiếng ve? 

Cái trống lặng yên 

Nghiêng đầu trên giá 

Chắc thấy chúng em 

Nó mừng vui quá. 

Kìa trống đang gọi 

Tùng tùng tùng tùng! 

Vào năm học mới 

Giọng vang tưng bừng 

- Thanh Hào - 

Bài làm: 

Bài thơ “Cái trống trường em” của nhà thơ Thanh Hào nói lên cảm xúc của bạn nhỏ đối với trống trường thân yêu. 

Nhà thơ Thanh Hào đã biến cái trống vốn là vật vô tri vô giác trở thành người bạn gần gũi và thân thiết với tuổi học trò. Bạn nhỏ trong bài thơ đã coi cái trống như một người bạn chia sẻ 

buồn vui.  

Trong ba tháng mùa hè, cùng với thầy cô giáo và các bạn học sinh, cái trống trường cũng theo đó mà được nghỉ ngơi. Tưởng vui, hóa ra cái trống cũng nhiều nỗi niềm thương nhớ nên cứ nằm ngẫm nghĩ”. Đáp lại tình cảm ấy, các bạn học sinh cũng không quên hỏi han, chia sẻ và thấu hiểu trống với một cảm xúc bồi hồi nhớ thương: 

“Buồn không hả trống 

Trong những ngày hè 

Bọn mình đi vắng 

Chỉ còn tiếng ve?” 

Ngôi trường trở nên vắng lặng, chỉ còn tiếng ve kêu râm ran trên cành cây phượng, cây bàng. Một mình cái trống nằm “lặng im”, “nghiêng đầu trên giá”, chắc hẳn lúc đó trống buồn lắm. Nhưng vào năm học mới, nó mừng vui biết mấy khi được gặp lại các bạn nhỏ quen thuộc. 

Nhà thơ Thanh Hào phát hiện được niềm vui của trống sau ba tháng hè chia tay, nay được sum vầy trong năm học mới bằng cái nhìn ngộ nghĩnh, tươi vui và rất mực hồn nhiên: 

“Cái trống lặng im 

Nghiêng đầu trên giá 

Chắc thấy chúng em 

Nó mừng vui quá!” 

Khổ cuối bài thơ là bốn âm thanh vang vọng của “cái trống trường em” tưng bừng, rộn rã: “Tùng! Tùng! Tùng! Tùng!”. Đó còn là tiếng lòng mừng vui hội ngộ của các bạn nhỏ và cái trống trường sau những ngày tháng cách xa? Âm thanh và cảm xúc, tiếng trống và tâm hồn trẻ thơ đã hòa cùng một nhịp, hòa cùng niềm vui trong sáng của buổi tựu trường: 

“Kìa trống đang gọi 

Tùng! Tùng! Tùng! Tùng! 

Vào năm học mới 

Giọng vang tưng bừng”, 

Bài thơ Cái trống trường em đã thể hiện cảm xúc hồn nhiên, trong sáng và tình yêu lớp, yêu trường của tuổi học trò 

Bài làm mẫu 5:

Đề 2: Nêu cảm nghĩ của em sau khi học bài thơ: “Thương ông” của Tú Mỡ. 

Thương ông 

Ông bị đau chân 

Nó sưng nó tấy, 

Đi phải chống gậy 

Khập khiễng, khập khà, 

Bước lên thềm nhà 

Nhấc chân quá khó. 

Thấy ông nhăn nhó, 

Việt chơi ngoài sân 

Lon ton lại gần, 

Âu yếm nhanh nhảu: 

- Ông vịn vai cháu!

Cháu đỡ ông lên. 

 

Ông bước lên thềm 

Trong lòng sung sướng, 

Quẳng gậy, cúi xuống 

Quên cả đớn đau. 

Ôm cháu xoa đầu: 

- Hoan hô thằng bé 

Bé thế mà khỏe 

Vì nó thương ông. 

- Tú Mỡ - 

Bài thơ “Thương ông” là một bài thơ rất hay và nổi tiếng của nhà thơ Tú Mỡ viết về tình cảm gia đình. Thông qua thể thơ bốn chữ dễ đọc và những vần thơ mộc mạc dễ nhớ, tác giả Tú Mỡ đã thổi hồn vào bài thơ một tình cảm hết sức hồn nhiên, trong sáng và đáng yêu của bạn Việt dành cho ông của mình. 

Việt đang chơi ngoài sân, nhìn thấy chân ông bị đau, “đi phải chống gậy”, khập khiễng, khập khà” bé vội chạy đến dìu ông bước lên thềm. Việt đã nhanh nhảu nói với ông: 

“Ông vịn tay cháu 

Cháu đã ông lên.”

Những hành động và lời nói yêu thương hồn nhiên của cậu bé đã chạm đến trái tim ông: “Trong lòng vui sướng”. Ông thấy hạnh phúc vô cùng nên đã quên đi cả cảm giác đau đớn của đôi chân. Ông ôm cháu vào lòng và khen ngợi: 

“ - Hoan hô thằng bé 

Bé thể mà khoe 

Vì nó thương ông.” 

Cuộc đối thoại giữa hai ông cháu cho ta thấy được Việt rất ngoan, em còn ngây thơ nhưng rất yêu thương ông. 

Bài thơ muốn nhắn nhủ mỗi người phải biết hiếu thảo, thương yêu ông bà của mình, nhất là biết chăm sóc ông bà khi ốm đau, già yếu.