Viết đoạn văn tưởng tượng
Đoạn văn mẫu số 1: Sự tích cây vú sữa
Em rất yêu thích câu chuyện "Sự tích cây vú sữa” nên đã tưởng tượng ra một kết thúc có hậu hơn cho cậu bé. Khi cậu bé nhìn thấy cây vú sữa, cậu ôm lấy thân cây mà khóc. Thân cây xù xì, thô ráp như đôi bàn tay làm lụng vất vả của mẹ. Cậu luôn miệng nói lời xin lỗi mẹ, cầu mong mẹ tha thứ cho sự bướng bỉnh của mình. Cây xanh ôm chặt lấy
cậu, từ thân cây toát ra hơi ấm và dần dần cây xanh biến thành người mẹ hiền. Cậu bé vội ôm chầm lấy mẹ, xin lỗi và hứa sẽ vâng lời mẹ. Từ đó, hai mẹ con sống hạnh phúc bên nhau. Em rất thích cái kết mới này của câu chuyện.
(Theo Quyền Quý)
Đoạn văn mẫu số 2: Thạch Sanh
Đọc xong truyện cổ tích "Thạch Sanh”, em đã tưởng tượng ra một cái kết khác cho nhân vật Lý Thông. Sau khi được Thạch Sanh tha tội chết, Lý Thông đã hiểu ra lỗi lầm của mình và vô cùng ân hận với những điều bản thân đã làm. Trên đường trở về quê nhà, anh ta đã suy nghĩ rất nhiều và quyết tâm thay đổi. Về quê, anh ta tiếp tục kinh doanh quán rượu, mở rộng làm ăn. Kiếm được bao nhiêu của cải, Lý Thông liền đem ra giúp đỡ bà con trong làng. Những đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa được anh đón về nuôi nấng, dạy nghề nấu rượu cho để kiếm sống. Sự thay đổi đó của Lý Thông khiến mẹ anh vô cùng xúc động. Bà con ai ai cũng yêu mến và biết ơn Lý Thông. Tin tức này truyền đến kinh thành, vào đến tận cung vua. Thạch Sanh lúc này đã lên ngôi vua biết được thì rất vui mừng. Bởi chẳng điều gì quý trọng hơn một người biết hối lỗi và sửa sai. Đối với em, một kết thúc như vậy mới thực sự là kết thúc có hậu và mang đến bài học ý nghĩa cho người đọc.
(Theo Thu Giang)
Đoạn văn mẫu số 3: Tấm Cám
Truyện cổ tích "Tấm Cám” có kết thúc chỉ tập trung nói về cuộc sống hạnh phúc của cô Tấm, nhưng em thì lại muốn có thêm một kết thúc khác cho mẹ con Cám. Em tưởng tượng ra, sau khi cô Tấm trở về bên vua, Cám lại lầm lũi về quê sống với mẹ là mụ dì ghẻ. Sau những chuyện đã xảy ra, Cám hiểu thêm nhiều điều mà trước giờ cô không hề hay biết. Cám không nghe lời mẹ xúi giục nữa, mà bắt đầu sống độc lập. Về quê, Cám chăn trâu, trồng rau, nuôi gà. Cô làm việc chăm chỉ để kiếm sống. Cuộc sống cứ thế trôi qua, hai mẹ con sống bình yên và hạnh phúc. Em rất thích cái kết mới của câu chuyện này.
(Theo Linh Anh)
Đoạn văn mẫu số 4: Đóng vai Thủy Tinh
Ta là Thuỷ Tinh, vua vùng nước thẳm. Khi hay tin Sơn Tinh đã cưới được Mị Nương, ta rất tức giận, lập tức mang quân đến đánh hắn. Nhưng sau vài tháng, ta đành phải rút lui vì kiệt sức. Trước khi đi, ta tuyên bố rằng: "Sơn Tinh ngươi đừng vội đắc ý. Năm sau ta sẽ còn quay lại.”. Ấy vậy mà Sơn Tinh không hề nao núng, hắn nói: "Ngươi cứ thử xem. Dù ngươi quay lại bao nhiêu lần thì vẫn sẽ thất bại mà thôi!”. Nhưng ta quyết không chịu thua Sơn Tinh. Ta sẽ về chuẩn bị sức lực để quay lại quyết chiến với hắn.
(Theo Hồng Thu)
Đoạn văn mẫu số 5: Đóng vai Sơn Tinh
Ta là Sơn Tinh. Ta là thần núi của vùng Tản Viên. Ta có khả năng dời non lấp bể. Khi ta đang trên đường rước Mị Nương về thì Thủy Tinh kéo theo quân đuổi tới đòi cướp Mị Nương. Hắn hô mưa gọi gió, làm dông bão rung chuyển trời đất, dâng nước lên nhằm đánh fa. Nhưng ta nào có sợ, hắn dâng nước bao nhiêu thì núi của ta cao lên bấy nhiêu, ta bốc cao những quả đồi, dựng thành lũy đất ngăn chặn dòng nước lũ. Cuối cùng, Thủy Tinh đã thua trận và phải rút quân.
(Theo Uyển Ly)
Đoạn văn mẫu số 6: Đóng vai Mi-lô
Em là Mi-lô. Em có niềm đam mê chơi trống. Nhưng ở hòn đảo của em, con gái không được phép chơi trống. Vì vậy, em đã phải thuyết phục cha cho mình tham gia lớp học trống. Em đã giải thích với cha về niềm đam mê lớn lao của mình. Em cũng hứa rằng khi học, nếu biết mình không có năng khiếu với trống thì em sẽ từ bỏ. Cuối cùng, cha đã bị em thuyết phục và đồng ý. Khoảnh khắc cha gật đầu, em vui lắm.
(Theo Hồng Thu)
Đoạn văn mẫu số 7: Đóng vai Mi-lô
Sau khi quyết tâm theo đuổi đam mê, em đã về nhà và trò chuyện với cha. Em mong cha sẽ cho mình tới lớp học chơi trống. Cha em rất khó hiểu vì từ trước đến nay chỉ có con trai mới chơi trống. Dù vậy, em vẫn không từ bỏ. Em tha thiết xin cha cho phép mình được đi học. Dường như cha cảm nhận được khát khao trong đôi mắt em, vì vậy cha đã đồng ý. Em rất vui sướng và hạnh phúc vì đã có thể theo đuổi ước mơ của mình.
(Theo Linh Anh)
Đoạn văn mẫu số 8: Đóng vai ông nhạc sĩ
Tôi nhìn thấy cô bé Mai đứng trước nhà tôi. Rồi cô bé thì thầm; "Ông Bụt ơi, cứu con!”. Nghe thấy những lời thì thầm ấy của cô bé, tôi thấy thương vô cùng. Tôi biết cô bé này rất ngoan và không cố ý làm gãy cành hoa. Không chút do dự, tôi đã quyết định mua chậu lan mới thay cho chậu lan cũ. Hôm sau, cô bé Mai vô cùng ngạc nhiên và vui sướng khi nhìn thấy chậu lan trở về như cũ. Nhìn thấy ánh mắt hồn nhiên và nụ cười ngây thơ của cô bé làm tôi cũng thấy vui biết bao.
(Theo Uyển Ly)
Đoạn văn mẫu số 9: Đóng vai ông nhạc sĩ
Tôi bỗng nghe thấy có tiếng ai thì thầm trước cửa. Thì ra là bé Mai. Cô bé đã vô tình làm gãy cành hoa của tôi. Nghe lời thì thầm với ông bụt của cô bé, tôi xúc động lắm. Bé Mai cũng như bao đứa trẻ khác, thật hồn nhiên và ngây thơ. Thế là tôi quyết định biến điều ước của bé Mai trở thành hiện thực. Tôi đã mua chậu lan mới thay cho chậu lan cũ. Khi nhìn thấy chậu lan "hồi sinh”, bé Mai mừng rỡ vô cùng. Nhìn cô bé vui vẻ trở lại, lòng tôi cũng phấn khởi theo.
(Theo Linh Anh)
Đoạn văn mẫu số 10: Cây khế
Câu chuyện mà em muốn tưởng tượng đó là câu chuyện "Cây khế”. Sau khi người anh bị chim thần đẩy xuống biển, anh ta đã trôi dạt vào bờ và được người dân gần đó cứu. Người anh nhận ra sai lầm của bản thân, trở về cố gắng làm ăn. Khi biết được anh mình thay đổi, người em ra sức giúp đỡ anh. Hai anh em ngày càng hòa thuận, yêu thương nhau hơn. Đây là một cái kết đẹp và ý nghĩa dành cho hai anh em trong câu chuyện "Cây khế”.
(Theo Linh Anh)
Đoạn văn mẫu số 11: Cô bé bán diêm
"Cô bé bán diêm” là một câu chuyện cảm động kể về một cô bé bán diêm đã tự tạo cho mình những điều ước quý giá từ những que diêm còn chưa bán được. Khi đang nằm co ro, cô bé bỗng thấy có bàn tay ấm áp chạm nhẹ vào má. Nhưng vì quá mệt nên cô bé ngất lịm đi. Sáng hôm sau, cô bé thấy mình đang nằm trên một chiếc giường êm ấm. Lúc cô bé đi ra ngoài thì thấy một người phụ nữ tiến lại đem theo một bát cháo nóng. Thì ra người phụ nữ này đã cưu mang cô bé. Từ đó, cô bé bán diêm sống hạnh phúc bên người mẹ mới của mình. Đây là một cái kết rất tốt đẹp và hạnh phúc đối với cô bé bán diêm.
(Theo Hồng Thư)
Đoạn văn mẫu số 12: Tưởng tượng mình là một giọt nước
Một buổi sáng trong lành, em bỗng tưởng tượng mình là một giọt nước nhỏ nằm trên chiếc lá sen. Mặt trời chiếu xuống làm em lấp lánh như một viên ngọc. Một cơn gió nhẹ thổi qua, em rơi xuống ao và bắt đầu chuyến phiêu lưu kỳ thú. Em trôi theo dòng nước, gặp những chú cá bơi tung tăng, chạm vào bông súng và nghe tiếng ếch kêu ộp ộp. Sau đó, em theo dòng chảy vào sông lớn, hòa vào biển cả mênh mông. Ở đó, em gặp hàng triệu giọt nước khác và cảm thấy mình thật nhỏ bé nhưng cũng đầy tự hào vì góp phần làm mát Trái Đất. Ước gì em mãi là một giọt nước, đi khắp nơi, khám phá mọi điều kỳ diệu của thiên nhiên.
Đoạn văn mẫu số 13: Tưởng tượng một ngày em bị biến thành mèo
Hôm đó, em đang ngủ trưa thì bỗng nhiên tỉnh dậy và thấy mình… mọc râu, có móng vuốt và đuôi dài. Em giật mình nhận ra mình đã biến thành một chú mèo! Em nhanh nhẹn nhảy lên bàn, rồi chạy khắp nhà mà không bị la mắng. Mọi người không nhận ra em, chỉ gọi “Miu Miu, lại đây nào!” Em được vuốt ve, được ăn cá và được nằm ngủ trên gối êm. Thật là một ngày lạ lùng mà thú vị! Tuy nhiên, em cũng thấy khó khăn vì không thể nói chuyện với bố mẹ hay làm bài tập. Đến tối, khi em đang ngáp ngủ thì bỗng… em tỉnh dậy, hóa ra chỉ là một giấc mơ! Em thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn còn tiếc nuối vì làm mèo cũng vui thật.
Đoạn văn mẫu số 14: Tưởng tượng em được đi lạc vào thế giới cổ tích
Một hôm, khi đang đọc truyện cổ tích, em ngủ gật và mơ thấy mình đi lạc vào một khu rừng kỳ lạ. Ở đó, em gặp cô bé Lọ Lem đang chạy đi dự dạ hội, gặp Bạch Tuyết cùng bảy chú lùn đang hát vang trong ngôi nhà nhỏ, và cả chàng hoàng tử đang cưỡi ngựa trắng. Em còn được bà tiên tặng cho một cây đũa thần, chỉ cần vẫy là mọi điều ước thành hiện thực. Em đã giúp cô bé bán diêm có nhà ấm, giúp chú vịt con xấu xí thành thiên nga. Cả thế giới cổ tích trở nên vui vẻ, hạnh phúc hơn. Nhưng rồi một cơn gió mạnh thổi qua, em mở mắt ra thì thấy mình vẫn đang ngồi bên trang sách. Em mỉm cười, vì dù là mơ, nhưng đó là một chuyến phiêu lưu thật đẹp.
Đoạn văn mẫu số 15: Tưởng tượng một đồ vật biết nói chuyện
Em luôn yêu thích chiếc bàn học của mình, và một đêm, em bỗng nghe thấy… tiếng bàn nói! Chiếc bàn bảo: “Cảm ơn em vì đã luôn giữ gìn sạch sẽ cho ta!” Em ngạc nhiên hỏi lại: “Thật sao? Bàn cũng có cảm xúc à?” Bàn cười và kể rằng mỗi ngày đều lắng nghe em học bài, thấy em vui khi làm toán đúng và buồn khi bị điểm kém. Bàn còn biết cả chuyện em hay giấu truyện tranh trong ngăn kéo. Em vừa bất ngờ vừa thích thú, liền hứa sẽ chăm học hơn để chiếc bàn không buồn. Sáng hôm sau, khi thức dậy, bàn vẫn lặng im như cũ. Nhưng em tin rằng, đồ vật cũng có linh hồn, nếu ta biết yêu quý và giữ gìn.