Viết về một lần em mắc lỗi

Viết về một lần em mắc lỗi

Bài 1: Em lỡ làm vỡ bình hoa

Một lần, em chạy chơi trong nhà và không cẩn thận làm vỡ bình hoa của mẹ. Tiếng vỡ làm mẹ giật mình chạy ra. Em sợ hãi đứng im. Mẹ nhìn em và bình hoa vỡ, rồi nhẹ nhàng hỏi: “Có sao không con?” Em òa khóc, xin lỗi mẹ. Mẹ không mắng, chỉ bảo em phải cẩn thận và không nên chạy nhảy trong nhà nữa. Từ đó, em luôn nhớ lời mẹ dặn.

Bài 2: Em đi học muộn

Hôm ấy, em dậy trễ và đến trường muộn. Khi vào lớp, cả lớp đang học. Cô giáo nhìn em và hỏi vì sao đến trễ. Em ngập ngừng nói thật là em ngủ quên. Cô không la mắng, chỉ nhẹ nhàng nhắc em phải ngủ sớm và dậy đúng giờ. Em thấy xấu hổ và tự nhủ sẽ không để bị muộn nữa.

Bài 3: Em không làm bài tập về nhà

Có lần em mải chơi nên quên làm bài tập Toán. Khi cô gọi nộp bài, em lúng túng và nói dối rằng em để quên vở ở nhà. Sau giờ học, em thấy rất áy náy và thú nhận với cô. Cô mỉm cười, tha lỗi cho em nhưng nhắc em cần trung thực và chăm chỉ. Từ đó, em không bao giờ quên làm bài nữa.

Bài 4: Em làm mất bút của bạn

Một lần, em mượn bút của bạn An nhưng sau đó làm rơi mất. Em rất lo lắng và ngại không dám nói. Cuối cùng, em lấy hết can đảm nói xin lỗi bạn. An không giận, còn nói không sao. Em cảm động và hứa sẽ cẩn thận hơn khi dùng đồ của người khác.

Bài 5: Em không nghe lời cô

Trong tiết học, cô yêu cầu cả lớp giữ im lặng để làm bài. Nhưng em lại nói chuyện với bạn. Cô gọi em đứng lên và nhắc nhở. Em thấy rất xấu hổ. Sau tiết học, em đến xin lỗi cô. Cô nói cô tha lỗi nhưng mong em sửa sai. Từ đó, em chăm chú học hơn.

Bài 6: Em lỡ nói dối mẹ

Hôm đó, em được mẹ nhờ dọn bàn học. Nhưng em lại mải chơi và chưa làm, rồi nói dối là đã dọn rồi. Khi mẹ kiểm tra thấy vẫn bừa bộn, em bị phát hiện. Mẹ buồn và không nói gì. Em thấy có lỗi, liền xin lỗi mẹ và dọn bàn thật sạch. Em hứa sẽ luôn nói thật và không lười biếng nữa.

Bài 7: Em lỡ phá đồ chơi của em gái

Một lần em thấy đồ chơi của em gái, tò mò tháo ra xem. Nhưng em không biết lắp lại nên làm hỏng. Em gái khóc. Em xin lỗi em gái và hứa sẽ không nghịch đồ của em nữa. Em còn lấy tiền tiết kiệm mua tặng em món đồ chơi mới. Em rút ra bài học phải tôn trọng đồ dùng của người khác.

Bài 8: Em viết bậy vào vở

Lúc ngồi học, em buồn chán nên vẽ bậy vào trang vở sạch đẹp. Cô kiểm tra vở đã thấy và rất buồn. Cô bảo: “Trang vở sạch là tấm gương của học sinh ngoan”. Em thấy xấu hổ lắm. Em xin lỗi cô và sau đó luôn giữ vở sạch sẽ.

Bài 9: Em không nghe lời bà

Một buổi chiều, bà bảo em không được ra đường vì sắp mưa. Nhưng em vẫn ra ngõ chơi với bạn. Trời mưa lớn, em bị ướt hết. Bà phải chạy ra tìm em. Bà không mắng nhưng em thấy mình sai. Em hứa sẽ nghe lời bà hơn.

Bài 10: Em đánh bạn

Hôm ấy, bạn Minh trêu em, em tức quá đã đánh bạn. Bạn khóc. Cô giáo biết chuyện, gọi hai bạn lên nói chuyện. Em nhận lỗi, xin lỗi bạn. Cô nói: “Bạn bè phải yêu thương, không được đánh nhau”. Em nhớ mãi và không bao giờ đánh bạn nữa.

Bài 11: Em làm rơi hộp cơm

Một lần, mẹ chuẩn bị hộp cơm trưa cho em mang đi học. Trên đường đi, em không cẩn thận làm rơi hộp cơm. Em khóc vì tiếc công mẹ nấu. Mẹ biết chuyện, không mắng mà nhẹ nhàng dặn em lần sau chú ý hơn. Từ đó, em luôn giữ đồ cẩn thận.

Bài 12: Em chép bài bạn

Trong tiết Tiếng Việt, em quên học từ mới nên chép bài bạn. Cô giáo phát hiện và nhắc nhở trước lớp. Em thấy rất hối hận. Sau tiết học, em đến xin lỗi cô và bạn. Em hứa sẽ học hành nghiêm túc. Lỗi ấy giúp em trưởng thành hơn.

Bài 13: Em quên mang vở

Một buổi sáng, em đến lớp mới nhớ là quên mang vở Toán. Em lo lắng và sợ bị cô trách. Nhưng cô chỉ nhắc nhẹ và nói lần sau chú ý. Em cảm ơn cô và từ đó luôn kiểm tra cặp trước khi đi học.

Bài 14: Em nói chuyện trong giờ học

Trong một tiết học, em nói chuyện với bạn làm lớp mất trật tự. Cô giáo nghiêm giọng nhắc nhở em. Em cảm thấy xấu hổ và nhận ra mình đã làm phiền cô và bạn. Em xin lỗi và hứa sẽ tập trung học hơn.

Bài 15: Em giận dỗi với mẹ

Một lần mẹ không cho em xem tivi vì em chưa học bài. Em đã giận dỗi, không nói chuyện với mẹ cả buổi tối. Đến khi mẹ ôm em ngủ, em mới thấy mình thật vô lý. Em xin lỗi mẹ và tự học bài trước khi đi ngủ. Mẹ ôm em cười hiền lành. Em thấy mình cần ngoan ngoãn hơn.