Viết về một trò chơi của quê hương
Bài 1: Trò chơi bịt mắt bắt dê
Trong những buổi chiều hè ở quê, em và các bạn thường chơi trò bịt mắt bắt dê. Đây là trò chơi dân gian rất vui và dễ chơi. Một bạn bị bịt mắt, các bạn còn lại chạy quanh trêu chọc và kêu “me… me…” để bạn bịt mắt tìm bắt.
Mỗi lần đến lượt em bịt mắt, em luôn cố lắng nghe tiếng bước chân, tiếng cười để đoán hướng các bạn đang ở đâu. Có lúc bắt trúng, cả nhóm lại reo hò vui sướng. Có khi chạy vòng vòng mãi mà không bắt được ai, em vẫn cười vì trò chơi quá hào hứng.
Em rất thích trò chơi này vì không chỉ giúp em nhanh nhẹn mà còn giúp em đoàn kết với các bạn.
Bài 2: Trò chơi ô ăn quan
Vào những ngày trời mưa không thể ra sân, em cùng chị gái chơi trò ô ăn quan trên nền nhà. Chúng em dùng viên sỏi làm quân và vẽ ô trên nền gạch. Mỗi người một bên, lần lượt rải quân theo lượt.
Trò chơi này đòi hỏi sự tính toán cẩn thận để giành được nhiều “quân” hơn đối phương. Có lúc em tính sai, chị ăn được hết cả dãy, em vẫn cười vui vẻ.
Ô ăn quan là trò chơi dân gian trí tuệ của quê hương em, em rất yêu thích và mong muốn gìn giữ trò chơi này.
Bài 3: Trò chơi thả diều
Chiều chiều ở quê, bọn trẻ con thường tụ tập ra cánh đồng sau nhà để thả diều. Em cũng có một chiếc diều hình con cá được ông nội làm cho. Cứ mỗi lần có gió, em lại chạy thật nhanh kéo dây để diều bay lên.
Khi chiếc diều đã bay cao, em ngồi trên bờ ruộng ngắm nhìn nó lượn lờ giữa bầu trời xanh. Cảm giác thật tự do và thích thú. Có lần em làm rối dây, ông phải tháo giúp, em học được cách kiên nhẫn từ đó.
Thả diều là trò chơi mang đến cho em niềm vui và gắn kết với thiên nhiên.
Bài 4: Trò chơi kéo co
Vào dịp lễ hội làng, em được tham gia trò chơi kéo co cùng các bạn. Chúng em chia làm hai đội, nắm chặt dây thừng và ra sức kéo về phía mình. Mỗi khi thắng, cả đội lại reo lên sung sướng.
Trò chơi này đòi hỏi sức mạnh, sự phối hợp và tinh thần đồng đội. Có lúc em bị trượt ngã vì kéo quá mạnh, nhưng ai cũng cười vui vẻ.
Kéo co không chỉ là trò chơi thú vị mà còn giúp em hiểu thêm về tinh thần đoàn kết quê hương mình.
Bài 5: Trò chơi nhảy dây
Ở quê em, vào giờ ra chơi hay mỗi chiều rảnh rỗi, các bạn gái thường chơi trò nhảy dây. Dây nhảy được làm từ dây thun hoặc dây dù dài, hai bạn cầm hai đầu quay dây, một bạn ở giữa nhảy.
Em thích nhất là trò nhảy ba bước, vừa nhảy vừa đếm thật vui. Có hôm em nhảy được đến hơn 50 cái, các bạn vỗ tay cổ vũ. Em còn tập nhảy đôi cùng bạn thân cho thật đều nhau.
Trò chơi nhảy dây giúp em vận động khỏe mạnh và có những tiếng cười thật sảng khoái.
Bài 6: Trò chơi đá cầu
Trò chơi đá cầu là một trò chơi dân gian rất phổ biến ở quê em. Mỗi buổi chiều tan học, em và các bạn thường tụ tập ở sân trường hoặc sân đình làng để cùng nhau chơi đá cầu. Cầu được làm bằng lông gà gắn vào nút chai, rất nhẹ và bay tốt.
Chúng em đứng thành vòng tròn hoặc chia đội, dùng chân để chuyền cầu cho nhau. Ai để rơi cầu thì phải ra ngoài hoặc chịu “phạt” theo luật chơi. Có bạn đá rất giỏi, chuyền qua chuyền lại hàng chục lần mà không rơi.
Em thích trò chơi này vì giúp em nhanh nhẹn, dẻo dai và được cười đùa với các bạn. Em mong trò chơi đá cầu mãi được giữ gìn ở quê em.
Bài 7: Trò chơi nhảy lò cò
Nhảy lò cò là trò chơi dân gian mà em thường chơi cùng các bạn nữ trong xóm. Trò này chỉ cần một viên gạch hoặc viên sỏi nhỏ và vẽ ô vuông lên nền đất. Sau đó từng người nhảy lò cò theo thứ tự ô đã vẽ và nhặt viên sỏi.
Dù chỉ là trò chơi đơn giản, nhưng em thấy rất vui. Mỗi lần chơi, em phải giữ thăng bằng thật tốt để không ngã hay chạm vào đường vẽ. Có hôm em chơi giỏi nhất, các bạn đều khen em khéo.
Nhảy lò cò giúp em rèn luyện sự kiên nhẫn và khéo léo. Em rất yêu trò chơi này.
Bài 8: Trò chơi rồng rắn lên mây
Trò chơi rồng rắn lên mây là trò chơi tập thể mà em yêu thích. Trò chơi cần nhiều người chơi, một bạn làm thầy thuốc, các bạn khác nối tay nhau tạo thành hàng dài như con rồng.
Khi chơi, cả đoàn vừa đi vừa hát “Rồng rắn lên mây, có cây núc nác, có nhà hiển vinh…”, rồi chạy vòng vòng để tránh bị “thầy thuốc” bắt. Mỗi lần bị bắt, mọi người lại cười vang vì người bị “đứt đuôi”.
Trò chơi này mang lại tiếng cười và giúp chúng em thêm gắn bó với nhau. Em mong sau này được chơi cùng các em nhỏ ở quê để giữ gìn trò chơi truyền thống này.
Bài 9: Trò chơi đánh chuyền
Em rất thích trò chơi đánh chuyền vì mẹ em cũng từng chơi trò này khi còn nhỏ. Chuyền gồm 10 que nhỏ và một quả bóng nhỏ. Khi chơi, người chơi tung bóng lên và nhanh tay nhặt que theo thứ tự từ 1 đến 10.
Lúc mới chơi, em rất vụng, chưa nhặt kịp thì bóng đã rơi. Nhưng sau vài lần luyện tập, em đã dần quen tay và chơi khá hơn. Mỗi khi nhặt được hết que mà bóng không rơi, em cảm thấy rất vui.
Trò chơi này giúp em rèn sự khéo léo, tinh mắt và kiên trì. Em mong các bạn học sinh cũng được chơi đánh chuyền như em.
Bài 10: Trò chơi chơi chuyền tay (chuyền khăn)
Một trò chơi nữa mà em rất thích là trò chuyền tay, còn gọi là chuyền khăn. Mỗi bạn cầm một chiếc khăn nhỏ, đứng thành vòng tròn. Một bạn cầm khăn chạy quanh rồi bất ngờ đặt khăn sau lưng ai đó. Bạn đó phải nhặt khăn và đuổi theo.
Nếu bắt được thì người chạy phải múa hát, nếu không bắt được thì tiếp tục làm người chuyền. Mỗi khi chơi, cả nhóm đều reo hò, chạy vòng vòng khắp sân rất náo nhiệt.
Trò chơi này rèn sự nhanh nhẹn, quan sát và vui hơn khi chơi đông người. Em rất vui mỗi khi được chơi chuyền khăn cùng các bạn trong làng.
Bài 11: Trò chơi thả thẻ tre
Ở quê em, các bạn nhỏ rất thích chơi thả thẻ tre. Chúng em dùng những miếng tre vót mỏng, nhẹ, khi ném lên cao sẽ xoay tròn như chong chóng. Ai thả cao và rơi đẹp nhất sẽ thắng.
Mỗi lần chơi, em phải đứng ở nơi trống gió, nghiêng tay thả nhẹ để thẻ xoay đều. Có hôm em thả cao đến nỗi thẻ rơi sang tận sân bên cạnh. Các bạn đều trầm trồ khen ngợi.
Trò chơi này tuy giản dị nhưng mang đến nhiều tiếng cười. Em mong sẽ có nhiều bạn nhỏ biết đến và chơi trò chơi này như em.
Bài 12: Trò chơi ném còn
Mỗi dịp lễ hội mùa xuân ở quê em thường tổ chức trò ném còn. Con “còn” là một túi vải nhỏ bên trong nhồi vải vụn, được buộc bằng dây dài. Người chơi phải đứng xa và ném còn qua một vòng tròn treo cao.
Em từng được bố làm cho một quả còn màu đỏ và dạy cách ném. Lúc đầu em ném lệch, nhưng sau tập dần em đã ném trúng vòng. Cảm giác khi con còn bay vút lên thật tự hào.
Trò chơi này vừa đẹp vừa ý nghĩa, là nét văn hóa của quê hương mà em rất yêu mến.
Bài 13: Trò chơi trốn tìm
Trốn tìm là trò chơi đơn giản mà vui nhất ở quê em. Một bạn bịt mắt đứng đếm, các bạn còn lại đi trốn sau bụi chuối, gốc cây, hoặc bờ rào. Sau đó bạn bịt mắt sẽ đi tìm từng người.
Có hôm em trốn kỹ quá, bạn tìm mãi không thấy, đến khi bị muỗi cắn mới chạy ra, cả nhóm cười vang. Trò chơi khiến em học được cách quan sát, suy nghĩ và đoàn kết với bạn bè.
Em thích nhất những chiều hè được chơi trốn tìm cùng bạn bè dưới những tán cây râm mát.
Bài 14: Trò chơi đánh trận giả
Em và các bạn trong xóm thường chơi trò đánh trận giả. Chúng em chia làm hai đội, lấy gậy tre nhỏ làm “súng”, mũ lá chuối làm “mũ” rồi giả làm bộ đội.
Chúng em bày chiến thuật, nấp sau bụi cây, chạy vòng vòng rồi “đánh úp” nhau. Dù không có phần thưởng nhưng ai cũng chơi hết mình và cười nghiêng ngả.
Trò chơi giúp em tưởng tượng mình như anh lính ngày xưa bảo vệ quê hương. Em cảm thấy mình hiểu hơn về tinh thần yêu nước và đoàn kết của dân tộc.
Bài 15: Trò chơi lò cò nhảy ô
Em rất thích trò chơi lò cò nhảy ô. Trò này chỉ cần viên sỏi và ô vẽ bằng phấn hoặc gạch trên sân. Em nhảy bằng một chân theo thứ tự ô số và không để chân chạm đường vẽ.
Mỗi lần nhảy đúng hết các ô, em thấy rất tự hào. Có hôm em rủ cả mẹ cùng chơi và mẹ kể ngày xưa mẹ cũng rất thích trò này.
Trò chơi lò cò không chỉ giúp em khỏe mạnh mà còn lưu giữ kỷ niệm đẹp của bao thế hệ trẻ em quê em.