Viết về ông bà

Bài 1: Viết về ông nội của em

Ông nội em là người mà em rất kính trọng và yêu quý. Ông năm nay đã hơn bảy mươi tuổi, tóc bạc trắng và lưng hơi còng, nhưng ông vẫn rất nhanh nhẹn. Ông thường mặc áo bà ba nâu và đội chiếc mũ vải cũ mỗi khi ra vườn.

Ông em rất thích chăm sóc cây cảnh. Sáng nào ông cũng dậy sớm để tưới cây, tỉa lá và ngắm hoa nở. Ông còn nuôi chim chào mào, cứ mỗi sáng, cả vườn nhà em rộn ràng tiếng chim hót. Ông thường gọi em ra ngồi bên và kể những câu chuyện ngày xưa. Em thích nhất là chuyện ông đi bộ đi học, vượt qua bao khó khăn mà vẫn cố gắng học giỏi.

Mỗi lần em làm sai, ông không la mắng mà nhẹ nhàng dạy em phải biết lễ phép, thật thà và siêng năng. Ông là người sống giản dị, ai cũng quý mến ông. Em tự hào vì có một người ông hiền lành và tốt bụng. Em hứa sẽ ngoan ngoãn, học giỏi để ông vui lòng.

Bài 2: Viết về bà nội của em

Bà nội em là người luôn chăm lo cho cả gia đình. Bà đã lớn tuổi, mái tóc bà bạc trắng như mây, đôi bàn tay gầy gầy nhưng lúc nào cũng ấm áp. Mỗi sáng, bà dậy rất sớm, chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả nhà.

Bà nấu ăn rất ngon, đặc biệt là món canh rau ngót thịt băm mà em rất thích. Những lúc rảnh rỗi, bà thường ngồi khâu vá hoặc đan len. Em hay ngồi bên cạnh bà, nghe bà kể chuyện cổ tích như Tấm Cám, Cây khế, Sọ Dừa… Giọng kể của bà ấm áp và gần gũi khiến em nghe hoài không chán.

Có lần em bị sốt, bà là người thức suốt đêm trông em, thay khăn và bóp tay chân cho em. Bà yêu em lắm và luôn nhắc em phải học hành chăm chỉ, ngoan ngoãn với thầy cô và cha mẹ. Em rất yêu bà nội và mong bà luôn khỏe mạnh sống thật lâu với em.

Bài 3: Viết về ông ngoại của em

Ông ngoại em là người hiền hậu và vui tính. Năm nay ông đã 68 tuổi nhưng ông vẫn còn khỏe mạnh và thích làm vườn. Ông có một khu vườn nhỏ sau nhà trồng nhiều rau và hoa quả. Mỗi dịp nghỉ hè, em lại về thăm ông bà ngoại.

Sáng nào ông cũng dắt em đi dạo quanh vườn, vừa đi vừa kể chuyện. Ông thích nhất là dạy em cách chăm sóc cây, cách nhổ cỏ, tưới nước sao cho đúng. Khi em làm tốt, ông cười và xoa đầu em. Em cảm thấy rất vui và hạnh phúc.

Ngoài làm vườn, ông còn hay đọc sách. Ông nói rằng: “Sách là người bạn thân nhất.” Nhờ ông, em cũng thích đọc sách hơn. Ông rất thương em, hay mua kẹo và kể chuyện vui để em cười. Em yêu ông ngoại lắm và luôn mong mỗi kỳ nghỉ hè sẽ lại được về thăm ông thật nhiều.

Bài 4: Viết về bà ngoại của em

Bà ngoại em là người gần gũi và thân thiết với em nhất. Bà sống cùng gia đình em, nên ngày nào em cũng được gặp bà. Bà đã già, tóc bạc nhiều, nhưng giọng nói vẫn ấm áp và đầy yêu thương.

Bà hay ngồi đan len hoặc chăm sóc mấy chậu hoa nhỏ trước hiên nhà. Em thường ngồi bên cạnh bà, vừa làm bài tập vừa nghe bà kể chuyện. Những câu chuyện bà kể giúp em hiểu hơn về cuộc sống, về tình cảm gia đình và lòng nhân hậu.

Bà rất thương em, mỗi khi em mệt, bà đều chăm sóc tận tình, nấu cháo, pha nước cam cho em uống. Khi em đi học về, bà thường hỏi han em học gì, có vui không. Em cảm thấy bà như người bạn lớn luôn bên em. Em yêu bà và mong bà mãi khỏe mạnh để em được ở bên bà thật lâu.

Bài 5: Viết về cả ông bà ngoại

Mỗi dịp nghỉ hè hay Tết đến, em lại được về quê thăm ông bà ngoại. Ông bà sống trong một ngôi nhà nhỏ ở vùng quê yên bình. Ông em thích làm vườn, còn bà thì khéo tay nấu ăn.

Buổi sáng, em theo ông ra vườn nhặt rau, nhổ cỏ, bắt sâu. Chiều đến, em phụ bà nấu cơm, vo gạo và nhặt rau. Bữa cơm có canh chua cá lóc và rau luộc do bà nấu rất ngon. Tối đến, cả nhà ngồi quanh sân hóng gió, ông bà kể chuyện ngày xưa cho em nghe.

Những ngày ở quê bên ông bà luôn vui vẻ và bình yên. Em học được nhiều điều từ ông bà: sự chăm chỉ, giản dị và yêu thương gia đình. Em mong ông bà sống khỏe, sống lâu để mỗi năm em lại được về thăm và ôm ông bà thật chặt.

Bài 6: Ông nội em thích đọc báo

Ông nội em là người rất yêu thích đọc báo. Sáng nào ông cũng ngồi ở chiếc ghế quen thuộc trong phòng khách, vừa uống trà vừa đọc báo. Mỗi khi đọc xong, ông thường kể lại những tin tức thú vị cho cả nhà nghe. Nhờ ông, em biết được nhiều chuyện về thế giới, về thể thao và về cuộc sống.

Ông rất hiền và sống nề nếp. Ông dạy em phải đúng giờ, không được trễ học hay xem tivi quá lâu. Buổi tối, ông còn giúp em xem lại bài tập, hướng dẫn em cách giải toán bằng cách rất dễ hiểu. Em thấy ông tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn rất thông minh và nhanh nhẹn.

Em rất thích những buổi tối cả nhà cùng ngồi bên ông, nghe ông kể chuyện, cười nói rôm rả. Ông là người mà em luôn yêu kính và ngưỡng mộ. Em mong ông luôn khỏe mạnh để mỗi ngày em lại được nghe ông kể chuyện mới.

Bài 7: Bà nội khéo tay

Bà nội em là người rất khéo léo. Bà có thể đan khăn len, móc áo, khâu vá và nấu ăn rất ngon. Mỗi lần mùa đông đến, bà lại đan cho em một chiếc khăn len màu đỏ. Em quàng khăn đi học mà ai cũng khen đẹp.

Bà còn rất giỏi nấu chè. Em thích nhất món chè đậu xanh nước cốt dừa mà bà nấu mỗi chiều cuối tuần. Vị ngọt thanh mát làm em nhớ mãi không quên. Ngoài ra, bà còn dạy em may vá đơn giản như khâu cúc, gấp khăn tay...

Tuy bà đã lớn tuổi nhưng lúc nào cũng chăm lo cho gia đình. Bà dạy em sống ngăn nắp, biết quan tâm tới người khác và luôn siêng năng. Em rất yêu bà và cảm ơn bà vì đã chăm sóc em bằng tất cả tình thương.

Bài 8: Ông ngoại kể chuyện

Ông ngoại em là người kể chuyện hay nhất mà em từng biết. Ông có giọng nói trầm ấm, dễ nghe và khuôn mặt lúc nào cũng hiền từ. Tối nào em cũng xin ông kể một chuyện trước khi ngủ. Có hôm ông kể chuyện cổ tích, có hôm là chuyện đời ông hồi còn nhỏ.

Ông kể rằng ngày xưa ông phải đi bộ hơn 5 cây số để đến trường. Có những hôm trời mưa, ông ướt hết nhưng vẫn không nghỉ học. Em rất khâm phục sự chăm chỉ và nghị lực của ông.

Những câu chuyện của ông giúp em hiểu thêm về cuộc sống và biết quý trọng những điều mình đang có. Em luôn mong ông sẽ thật khỏe mạnh để mãi mãi là “người kể chuyện” tuyệt vời của em.

Bài 9: Bà ngoại chăm em lúc ốm

Có một lần em bị sốt cao, mẹ phải đi làm, chỉ có bà ngoại ở nhà chăm em. Bà nấu cháo, lau người, đút từng thìa cháo và ngồi quạt cho em ngủ. Bà còn kể chuyện để em đỡ mệt và quên cơn đau.

Em cảm nhận được tình yêu thương bà dành cho mình. Bàn tay bà tuy gầy và nhăn nheo, nhưng lúc nào cũng ấm áp và dịu dàng. Nhờ bà chăm sóc chu đáo, em đã nhanh chóng khỏe lại.

Từ ngày đó, em càng yêu thương và biết ơn bà nhiều hơn. Em thầm hứa sẽ học thật giỏi, ngoan ngoãn để bà luôn tự hào về em.

Bài 10: Bà ngoại em sống ở quê

Bà ngoại em sống ở một vùng quê yên bình. Nhà bà có vườn cây, ao cá và ruộng lúa. Mỗi lần được nghỉ hè, em đều háo hức về chơi với bà. Bà nấu cơm bằng bếp củi, uống nước giếng và nuôi gà sau vườn.

Dù cuộc sống giản dị, bà luôn vui vẻ và yêu đời. Bà dậy sớm ra đồng, chiều về lại nhóm bếp nấu cơm. Em thường theo bà đi hái rau, bắt cua, nhặt trứng gà. Ở quê, em được sống gần thiên nhiên và học được rất nhiều điều thú vị từ bà.

Em rất thương bà vì bà luôn làm việc vất vả để lo cho con cháu. Em mong sau này có dịp sẽ về quê sống cùng bà lâu hơn để chăm sóc bà thật nhiều.

Bài 11: Ông bà cùng sống với em

Gia đình em có bốn thế hệ cùng sống chung. Ông bà nội sống cùng ba mẹ và em. Mỗi ngày, ông bà luôn dậy sớm, quét sân, tưới cây và chuẩn bị bữa sáng. Ông thường đưa em đi học bằng xe đạp. Bà thì ở nhà trông em nhỏ, nấu cơm và chăm sóc mọi người.

Buổi tối, cả nhà cùng quây quần bên mâm cơm, ông kể chuyện, bà gắp thức ăn cho từng người. Không khí gia đình lúc nào cũng ấm cúng. Có ông bà sống cùng, em cảm thấy mình thật hạnh phúc.

Em mong ông bà sẽ luôn khỏe mạnh, sống lâu để ở bên gia đình thật lâu.

Bài 12: Bà là người bạn thân của em

Với em, bà ngoại không chỉ là bà mà còn là người bạn thân. Bà lắng nghe em kể chuyện ở lớp, chuyện bạn bè và cả những chuyện nhỏ xíu mà em nghĩ ra. Bà không bao giờ chê bai, mà luôn cười hiền hậu, gật đầu lắng nghe.

Bà còn dạy em làm đồ thủ công, cắt giấy, gấp hoa, làm thiệp tặng mẹ. Có lần em bị điểm kém, em khóc vì sợ ba mẹ la, bà đã ôm em vào lòng và an ủi: “Lần sau cố gắng hơn nhé!”. Em thương bà vô cùng và muốn dành thật nhiều thời gian ở bên bà.

Bài 13: Một ngày ở quê với ông bà

Nghỉ hè năm ngoái, em về quê ngoại chơi một tuần. Ông bà đón em ở đầu ngõ, ôm em vào lòng. Nhà ông bà tuy đơn sơ nhưng rất ấm cúng. Em được ngủ trên chiếc giường tre, nghe tiếng dế kêu và tiếng gió vi vu.

Buổi sáng, em đi chợ với bà, giúp bà gói bánh, nấu chè. Chiều, em cùng ông ra đồng xem trâu, hái trái cây. Tối đến, cả nhà ngồi dưới gốc cây trước sân, ông bà kể chuyện cho em nghe. Một ngày ở quê thật yên bình và hạnh phúc.

Bài 14: Ông là người dạy em chơi cờ

Ông nội em rất giỏi chơi cờ tướng. Buổi tối sau khi học xong, em hay ngồi chơi cờ với ông. Ông kiên nhẫn chỉ cho em từng thế cờ, cách tấn công, phòng thủ. Nhờ ông, em biết tư duy và suy nghĩ cẩn thận hơn.

Dù em thường thua, ông vận động viên em cố gắng. Ông bảo: “Thua một ván không sao, miễn là con học được cách kiên trì.” Em rất cảm ơn ông vì đã dạy em trò chơi thú vị và dạy cả bài học làm người.

Bài 15: Em mong ông bà sống lâu trăm tuổi

Em rất yêu ông bà mình. Dù mỗi người có tính cách riêng, nhưng đều yêu thương và chăm sóc em hết mực. Mỗi lần em bệnh, ông bà lo lắng như ba mẹ. Mỗi lần em được điểm tốt, ông bà đều khen và tặng quà nhỏ.

Em luôn mong ông bà khỏe mạnh, sống vui, sống lâu trăm tuổi để em còn được ở bên, học hỏi và yêu thương ông bà nhiều hơn nữa. Em sẽ cố gắng ngoan ngoãn, học thật giỏi để ông bà luôn mỉm cười mỗi khi nhìn thấy em.