Viết về quê hương, nơi em ở

Đoạn văn mẫu số 1:

Quê hương em là một vùng quê yên bình thuộc tỉnh Thái Bình. Nơi đây có cánh đồng lúa bát ngát, dòng sông hiền hòa và những con đường nhỏ rợp bóng cây xanh. Mỗi chiều, em thường theo mẹ ra đồng ngắm hoàng hôn, nghe tiếng ếch nhái kêu râm ran khắp nơi.

Người dân quê em rất hiền hậu và chăm chỉ. Ai cũng sống chan hòa, tình cảm. Những ngày lễ, Tết, làng em lại rộn ràng tiếng cười, tiếng trống múa lân. Em thích nhất là Tết Trung thu vì được rước đèn, phá cỗ cùng các bạn.

Em rất yêu quê hương em vì nơi đây không chỉ có cảnh đẹp mà còn có ông bà, cha mẹ và bao kỷ niệm tuổi thơ. Em mong lớn lên sẽ làm nhiều việc tốt để quê hương mình ngày càng giàu đẹp.

Đoạn văn mẫu số 2:

Em đang sống ở thành phố Hồ Chí Minh – một thành phố đông đúc và nhộn nhịp. Ở đây có nhiều tòa nhà cao tầng, xe cộ đi lại tấp nập và đèn điện sáng rực cả đêm. Dù thành phố đông đúc nhưng rất sạch sẽ và hiện đại.

Mỗi buổi sáng, em cùng bố mẹ đi qua những con đường rộng lớn, có hàng cây xanh và nhiều cửa hàng lớn nhỏ. Cuối tuần, gia đình em hay đi chơi công viên, thăm bảo tàng hoặc ra nhà sách. Em thích nhất là được ăn kem ở khu vui chơi và chụp hình với tượng siêu nhân.

Em yêu thành phố nơi em đang sống vì nơi đây có trường học thân yêu, có thầy cô, bạn bè và gia đình em. Em mong thành phố sẽ ngày càng sạch đẹp, văn minh hơn nữa.

Đoạn văn mẫu số 3:

Quê ngoại em ở miền Trung, thuộc tỉnh Quảng Ngãi. Mỗi lần hè đến, em lại được về thăm ông bà ngoại. Quê có những con đường đất đỏ, hàng cau cao vút và ruộng lúa thơm mùi rạ mới.

Buổi sáng, em dậy thật sớm để cùng bà ra vườn hái rau. Trưa thì cả nhà ăn cơm dưới bóng mát cây xoài sau vườn. Chiều đến, em cùng ông thả diều trên đê. Cánh diều bay cao trong tiếng cười rộn ràng.

Quê ngoại tuy không hiện đại như thành phố nhưng rất gần gũi và yên bình. Em yêu quê vì nơi đó có tuổi thơ của mẹ, có tình yêu thương của ông bà và nhiều kỷ niệm đẹp.

Đoạn văn mẫu số 4:

Em sinh ra và lớn lên ở thủ đô Hà Nội. Đây là một thành phố cổ kính và đẹp đẽ. Hà Nội có Hồ Gươm lung linh, có Văn Miếu Quốc Tử Giám, có chùa Một Cột và rất nhiều ngôi nhà cổ kính.

Vào mùa thu, Hà Nội rất đẹp. Trên đường có lá vàng rơi, gió mát thổi nhẹ. Em thích cùng mẹ dạo phố cổ, ăn kem Tràng Tiền và ngắm phố phường. Hà Nội còn có những quán nhỏ bán cốm làng Vòng – món ăn em rất yêu thích.

Hà Nội không chỉ là nơi em sống mà còn là nơi lưu giữ biết bao truyền thống, văn hóa. Em rất tự hào và yêu quý thủ đô của mình.

Đoạn văn mẫu số 5:

Nơi em ở là một vùng quê ven biển thuộc tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Gần nhà em có biển xanh, bãi cát trắng và hàng dừa nghiêng bóng. Sáng sớm, em hay cùng bà ra biển tập thể dục và nhặt vỏ sò, vỏ ốc.

Biển quê em rất đẹp và mát. Có hôm em cùng các bạn tắm biển, nghịch cát và xây lâu đài. Mỗi khi chiều về, ông thường kể chuyện ngày xưa đi đánh cá trên biển, khiến em càng thêm yêu nơi mình sinh sống.

Em tự hào về quê hương ven biển và mong sau này có thể giúp du lịch quê mình phát triển hơn nữa.

Đoạn văn mẫu số 6:

Em đang sống ở một vùng quê nhỏ thuộc tỉnh Nam Định. Quê em có nhiều ruộng lúa thẳng cánh cò bay, những hàng tre xanh rì rào trong gió và con đường làng rải đá chạy quanh co.

Mỗi sáng, em dậy sớm cùng bà quét sân, nghe tiếng gà gáy và ngửi thấy mùi khói bếp thân quen. Chiều đến, bọn trẻ trong xóm lại rủ nhau chơi ô ăn quan, nhảy dây, đá cầu... Tiếng cười vang khắp xóm nhỏ.

Em yêu quê hương mình vì ở đó em cảm thấy yên bình, ấm áp. Dù sau này có đi đâu xa, em vẫn nhớ mãi nơi đã nuôi em khôn lớn từng ngày.

Đoạn văn mẫu số 7:

Nơi em đang sống là thành phố Đà Nẵng. Thành phố rất đẹp, có bãi biển dài, cầu Rồng phun nước và nhiều công viên xanh mát. Em thích nhất là ngắm thành phố về đêm khi đèn sáng rực rỡ khắp nơi.

Vào những ngày nghỉ, gia đình em thường đi dạo bên sông Hàn hoặc ăn bánh tráng cuốn thịt heo – món đặc sản của Đà Nẵng. Người dân ở đây hiền lành, thân thiện và rất mến khách.

Em cảm thấy tự hào khi được sống ở một thành phố sạch, đẹp và năng động như Đà Nẵng.

Đoạn văn mẫu số 8:

Quê nội em ở vùng cao Tây Bắc, nơi có núi non trùng điệp và ruộng bậc thang tuyệt đẹp. Mỗi lần về quê, em được ngắm cảnh núi đồi, tắm suối mát lạnh và nghe tiếng khèn của các anh người Mông.

Người dân ở đây sống giản dị, yêu thiên nhiên và đoàn kết. Trẻ em đi học trên những con đường đồi dốc, nhưng ai cũng vui vẻ, lễ phép. Em rất thích không khí trong lành, mát mẻ của vùng núi.

Em mong sẽ được về quê thường xuyên hơn để gần gũi thiên nhiên và học hỏi thêm nhiều điều thú vị.

Đoạn văn mẫu số 9:

Em sống tại thành phố Cần Thơ, nơi được gọi là “thủ phủ miền Tây”. Thành phố có nhiều sông ngòi, vườn cây trái và chợ nổi Cái Răng nổi tiếng. Em rất thích ngồi thuyền đi dọc sông, ngắm ghe xuồng tấp nập buôn bán.

Mỗi mùa hè, nhà em thường đi vườn trái cây. Em được hái chôm chôm, măng cụt và uống nước dừa ngọt lịm. Người miền Tây rất thân thiện và dễ gần.

Em rất yêu quê hương Cần Thơ của mình và mong mọi người đều biết đến vẻ đẹp của vùng sông nước hiền hòa này.

Đoạn văn mẫu số 10:

Em đang sống ở Lâm Đồng – vùng đất có khí hậu mát mẻ quanh năm. Nơi đây có rừng thông xanh, có hồ Xuân Hương thơ mộng và vườn hoa Đà Lạt rực rỡ sắc màu.

Cuối tuần, ba mẹ thường đưa em đi dạo công viên hoa, ăn bánh tráng nướng và ngắm cảnh sương sớm. Em thích nhất là được đạp xe quanh hồ, nghe tiếng chim hót và hít thở không khí trong lành.

Em cảm thấy may mắn khi được sống ở một nơi đẹp và hiền hòa như vậy. Em mong sẽ mãi được ở đây cùng những người thân yêu.

Đoạn văn mẫu số 11:

Quê em nằm ở tỉnh Bắc Ninh – nơi có làn điệu dân ca quan họ ngọt ngào. Mỗi dịp hội Lim, em lại được nghe các cô chú mặc áo tứ thân, khăn mỏ quạ đứng trên thuyền hát giao duyên.

Bên cạnh đó, quê em còn có những làng nghề truyền thống như làm tranh Đông Hồ, làm bánh phu thê. Em thích được theo mẹ đi chợ làng, mua bánh nếp và ngắm các cô bán hàng nói cười rôm rả.

Em rất yêu quê hương Bắc Ninh vì nơi đó mang đậm bản sắc văn hóa dân tộc.

Đoạn văn mẫu số 12:

Em đang sống ở thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai. Thành phố không quá đông đúc nhưng vẫn đầy đủ trường học, công viên và siêu thị. Nhà em ở gần sông Đồng Nai nên không khí rất mát mẻ.

Vào buổi sáng, em thường đạp xe quanh khu phố, nghe chim hót và ngắm những cây phượng vĩ đỏ rực. Buổi tối, em cùng ba mẹ đi bộ trong công viên, ăn kem và hóng mát.

Em thấy nơi mình sống thật yên bình và đáng yêu. Em mong thành phố em ngày càng phát triển và đẹp hơn nữa.

Đoạn văn mẫu số 13:

Quê hương em là xã Tân Bình, một vùng quê nhỏ nằm ven sông Tiền. Mỗi sáng sớm, làn sương mỏng phủ khắp bờ sông tạo nên cảnh đẹp như tranh. Người dân quê em sống chủ yếu bằng nghề trồng cây ăn trái.

Mỗi mùa trái chín, cả làng thơm mùi xoài, nhãn, vú sữa. Em thường giúp mẹ hái trái và sắp vào rổ đem ra chợ bán. Các cô chú trong xóm đều thân thiết, hay chia sẻ rau quả cho nhau.

Em rất yêu quê hương em – nơi có thiên nhiên tươi đẹp và tình người ấm áp.

Đoạn văn mẫu số 14:

Em sống ở Huế – một thành phố cổ kính và thơ mộng. Huế có dòng sông Hương xanh biếc, cầu Trường Tiền cong cong như dải lụa và nhiều di tích lịch sử như lăng Tự Đức, chùa Thiên Mụ.

Em thích mặc áo dài trắng đi thăm Đại Nội cùng bố mẹ. Ở Huế còn có món cơm hến, bánh bèo rất ngon mà em mê tít. Người dân Huế nói nhỏ nhẹ, cư xử lịch sự.

Em yêu Huế vì nơi đây không chỉ có vẻ đẹp cổ xưa mà còn rất êm đềm, dễ mến.

Đoạn văn mẫu số 15:

Em sống ở đảo Phú Quốc – hòn đảo xinh đẹp ngoài khơi tỉnh Kiên Giang. Nơi đây có biển xanh, cát trắng, nắng vàng và những hàng dừa trải dài ven bờ.

Em rất thích cùng bố mẹ ra biển ngắm hoàng hôn, thu nhặt vỏ ốc và nghịch cát. Ở trường, cô giáo thường dạy chúng em cách bảo vệ môi trường biển và yêu quý thiên nhiên.

Em tự hào vì được sinh ra ở một nơi đẹp như tranh vẽ. Em hứa sẽ học giỏi và bảo vệ biển đảo quê hương mình thật tốt.